---- “Ny Ny, tôi nhớ cậu quá đi mất, cậu vẫn trắng nhỉ còn tôi thì đen nhẻm đi rồi, còn không hợp đồ ăn Hải Thành nữa, đồ ăn quá nhạt nên tớ ăn không ngon. Tôi rất nhớ vị đồ ăn quê nhà nhưng ba tớ lại không mổ lợn, còn nói là nhớ tôi chứ, toàn là nói dối thôi.” Cẩm Nhiên nhìn thần thái phấn chấn của Đại Hồng thì cảm thấy rất thân thiết: “Ở trường sư phạm chỗ cậu bình thường có bận lắm không?” Đại Hồng buồn bã nói: “Cũng bình thường, ngoài...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.