---- Cẩm Nhiên cảnh giác nhìn Thẩm Diễm Hồng, cô có thể giết tôi, nhưng không thể dòm ngó đến tài sản của tôi. Cẩm Nhiên lắc đầu như cái trống lắc, dứt khoát từ chối: “Tôi không có tiền, chị có thể sang nhà khác, đi thong thả không tiễn.” Nói xong cô dùng sức đóng cửa lại, mặc cho Thẩm Diễm Hồng đứng bên ngoài gõ thế nào cũng không mở. Đúng là mặt dày, dòm ngó chút tiền ít ỏi của cô. Thẩm Diễm Hồng đứng chửi suốt nửa ngày, Cẩm Nhiên nghe đến mức cảm thấy...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.