• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Sau khi về nhà, Từ Thanh Phong nhanh chóng tắm rửa sạch sẽ cho Quả Quả. Nhìn mèo con vẫn còn giận dỗi, anh chọc nhẹ vào mông nó:

"Chút nữa cho ăn pate, đừng giận nữa nhé! Ngoan nào."

Quả Quả vẫy đuôi, tự giác nhảy lên người anh, dụi nhẹ vào cổ:

"Meo~ anh tốt quá đi."

Từ Thanh Phong đi đến tủ, phát hiện thức ăn dự trữ sắp hết. Anh thầm nghĩ phải sớm bổ sung lương thực, nếu không, không còn cách nào dỗ dành nhóc con này nữa, chắc chắn nó sẽ lại làm loạn!

Nhìn lon pate trên tay, khóe môi anh thoáng cong lên, cố tình trêu chọc:

"Quả Quả có nên hôn anh một cái không? Pate này ngon lắm, có phải nên có chút phần thưởng không nhỉ?"

Ánh mắt Quả Quả từ lon pate chuyển sang mặt Từ Thanh Phong, trong lòng thầm nghi ngờ: Người này lại muốn chiếm lợi của mình đúng không? Nhưng nhìn vẻ mặt nghiêm túc kia, có vẻ không giống lắm...

"Meo~ Bi.ến th.ái, tôi không phải chủ động hôn anh đâu, tôi chỉ muốn ăn thôi!"

Nói xong, mèo con nhón chân, cái miệng lông xù nhẹ nhàng chạm lên môi anh.

Từ Thanh Phong thoáng sững sờ, sau đó bật cười:

"Quả Quả là một con mèo nhỏ sắc sảo đấy nhé, còn dám chiếm lợi của anh!"

Hai tai Quả Quả khẽ động, nhanh chóng vùi đầu vào ghế sofa giả chết. Người này thật đáng ghét! Mèo con rõ ràng không hề sắc sảo!

Nhận thấy thời cơ thích hợp, Từ Thanh Phong dừng lại đúng lúc, đặt thức ăn xuống rồi rời đi.

Khi tiếng bước chân xa dần, hai bàn chân lông xù nhanh chóng đưa ra, vươn đến chỗ pate. Nhìn thấy thức ăn dần biến mất khỏi tầm mắt, khóe môi Từ Thanh Phong ở sau cánh cửa khẽ nhếch lên.

Anh lấy điện thoại, cẩn thận lưu lại những bức ảnh chụp hôm nay vào máy tính để sao lưu. Trực giác mách bảo anh rằng, sau này những tấm ảnh này sẽ có ích.

Từng bức ảnh Quả Quả với đủ loại biểu cảm đáng yêu lần lượt hiện ra trên màn hình, khiến anh càng nhìn càng không thể dứt ra được.

Bỗng, anh chợt hiểu vì sao nhiều người nuôi thú cưng lại thích đăng ảnh chúng lên mạng xã hội.

Lướt đến một tài khoản Weibo với dãy số dài loằng ngoằng – vốn là tài khoản gần như "chết", chỉ dùng để theo dõi người khác – anh phá lệ lần đầu tiên đăng một bài viết:

"Quả Quả của tôi là đẹp nhất!"

Sau khi chia sẻ, anh nhanh chóng đóng Weibo lại. Đây chỉ là tài khoản ghi chép về Quả Quả, anh không quan tâm đến những thứ khác.

Khe khẽ đẩy cửa phòng, anh thấy mèo con đang lười biếng nằm bên cửa sổ, đôi mắt đăm chiêu nhìn về phía xa.

Từ khi phát hiện sở thích này của Quả Quả, anh đã đặt luôn chiếc ổ mèo cạnh cửa sổ, để nó có thể thoải mái hơn.

"Quả Quả, đang nhìn gì thế?"

Anh theo ánh mắt của Quả Quả nhìn ra ngoài.

Bầu trời hôm nay không còn yên bình như mọi ngày, mà tựa như ngọn lửa rực cháy, từng dải sáng cam tràn ngập chân trời, xuyên qua từng đám mây, phủ lên thế giới một lớp ánh vàng rực rỡ.

Xa xa, những đám mây trắng chen chúc sát nhau, tạo thành hình bóng hai chú mèo nhỏ đang cọ vào nhau đầy thân mật.

Từ Thanh Phong khẽ xoa đầu mèo con.

Quả Quả buồn bã dụi vào tay anh, trong mắt dường như ngân ngấn nước.

Cảm nhận hơi ẩm trên tay, anh thoáng khựng lại, sau đó nhẹ nhàng ôm mèo con vào lòng, đặt một nụ hôn lên đỉnh đầu nó.

Mèo con lặng lẽ cuộn tròn trong vòng tay anh, dõi theo đám mây xa dần trên bầu trời.

Từ Thanh Phong không quấy rầy nó, chỉ chậm rãi vỗ về, ôm chặt hơn.

Anh nhớ lại ngày đầu tiên gặp Quả Quả, lúc đó mèo con bị vứt bỏ trong một góc bãi rác, bên cạnh có vài con mèo lớn, nhưng rõ ràng chẳng có chút quan hệ gì với nó. Nhìn bộ dáng khi ấy, có lẽ mới chỉ hai tháng tuổi...

Anh cúi đầu, phát hiện mèo con đã ngủ mất rồi.

Ánh mắt anh dịu dàng, nhẹ giọng nói:

"Không biết Quả Quả của anh đã trải qua chuyện gì, mới có thể buồn đến vậy..."

Một câu thì thầm nhẹ như lông vũ rơi xuống, nhanh chóng tan biến vào không gian tĩnh lặng.

Không lâu sau, trong căn hộ vốn yên tĩnh, bóng dáng người đàn ông đột nhiên biến mất.

Chỉ còn lại một đống quần áo vương vãi trên sàn nhà.

Ngay lúc đó, trong căn phòng xuất hiện một con sói toàn thân đen tuyền.

Con sói lặng lẽ quan sát xung quanh, xác nhận không có bất kỳ mùi lạ nào, chỉ còn vương vấn hương sữa nhẹ của mèo con.

Đôi mắt xanh lục phản chiếu tia sáng u tối, nó bước từng bước tao nhã, cúi đầu nhẹ nhàng cắn lấy gáy mèo con, rồi lặng lẽ đặt nó lên giường.

Đặt mèo con trong lớp lông mềm mại trên bụng, con sói đen mới chậm rãi nằm xuống.

Nó cúi đầu, nhẹ nhàng liế.m một cái lên chú mèo nhỏ trong lòng.

Chẳng bao lâu sau, con sói trên giường cũng không kìm được mà nhắm đôi mắt sắc lạnh của mình lại.

Bên ngoài, ánh sáng dần dần mờ đi, màn đêm buông xuống.

Trên giường, mèo con đang ngủ say, khóe môi còn khẽ cong, dường như đang mơ một giấc mơ đẹp.

————————————

Tác giả: HAHAHAHA, Tiểu Từ là sói đấy!!! Mọi người đoán ra chưa?

Động vật họ chó cỡ lớn thế này mang lại cảm giác an toàn tuyệt đối.

Sau này Quả Quả có thể vùi vào bụng lông xù, còn có cả gối ôm cỡ lớn, sướng thật sự!!!

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK