• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Biết được rằng mèo con có thể tùy ý biến hình, những ngày sau đó, dù có bận học tập, Từ Thanh Phong vẫn quyết định mang cậu theo bên mình.

Lý do rất đơn giản: Anh cảm thấy con hồ ly kia không đáng tin, nếu không thì Quả Quả cũng chẳng biết chuyện mình từng ở trên núi.

"Quả Quả, hôm nay không được ló đầu ra ngoài, cũng không được kêu meo meo. Ngày mai chúng ta về nhà rồi."

Từ Thanh Phong dùng ngón tay chạm nhẹ vào móng vuốt của mèo nhỏ đang nằm trước ngực mình.

"Meo~ biết rồi."

Mèo con ngoan ngoãn li.ếm móng vuốt, vươn người lười biếng duỗi chân ra, vô tình đè lên một chỗ nào đó.

Từ Thanh Phong thoáng khựng lại, nhưng trên mặt vẫn giữ vẻ bình tĩnh như không có gì xảy ra. Nếu không, mèo nhỏ này nhất định lại làm loạn.

Mèo con nhanh chóng vùi mặt vào lòng anh, tiếp tục ấn xuống vài cái, còn thuận tiện ngáp dài một cái, trông như sắp chìm vào giấc ngủ.

Tại khách sạn, hồ ly tinh nào đó đang ngủ ngon lành, chợt bị đánh thức bởi tiếng chuông điện thoại dồn dập.

"Alo~ ai đấy?"

Người trên giường giọng vẫn còn lười nhác, thấp hơn bình thường vài phần, nghe có chút mềm mại làm nũng.

Người phụ nữ bên kia đầu dây hơi dừng lại, sau đó nhíu mày, lớn tiếng quát:

"Khúc Tinh Tinh, cậu nghỉ mấy ngày rồi, có định đi làm kiếm tiền nữa không hả?!"

Người nào đó lăn một vòng trên giường, đôi mắt xếch hơi cụp xuống, vẻ mặt tủi thân:

"Chị Linh, nếu có người bao nuôi em thì tốt biết mấy."

"Mơ đi! Tối nay về ngay cho chị, vé máy bay đã gửi rồi!"

"Biết rồi mà~"

Hồ ly tinh nào đó đầy oán trách ngồi dậy, chọn một chiếc áo len xanh nhạt cùng váy ngắn. Dù có đi làm cũng phải làm một mỹ nhân.

Mở điện thoại lên, hắn lướt qua Weibo xem hôm nay có tin gì hot không.

"Tổng giám đốc nào đó bị bắt gặp qua đêm tại khách sạn với nữ minh tinh nổi tiếng, mối quan hệ đáng ngờ."

Thể loại tin này luôn thu hút sự chú ý nhất. Hắn không do dự nhấn vào xem.

Nhìn kỹ người đàn ông trong ảnh, bỗng cảm thấy có chút quen thuộc. Hình ảnh một ai đó mấy ngày trước chợt lóe lên trong đầu.

Hắn bĩu môi, lầm bầm:

"Đồ tra nam."

Tiếp tục nhìn nữ minh tinh trong ảnh, dường như chính là nữ chính trong bộ phim mình sắp quay.

Tâm trạng hồ ly tinh lập tức tụt dốc.

Tại sao mấy chuyện máu chó này cứ rơi trúng hắn chứ?

Hắn vô thức nhấn like bài đăng, sau đó ném điện thoại sang một bên. Quả nhiên tin hôm nay chẳng ngon chút nào.

Nhờ có Quả Quả bên cạnh, buổi hội thảo sáng nay trôi qua rất nhanh.

Từ Thanh Phong thu dọn đồ đạc rồi rời khỏi hội trường.

"Thầy Từ, chiều nay đi cùng không? Chúng tôi có xe đưa về."

Một nam giáo viên gọi với theo.

Từ Thanh Phong dừng bước, lạnh nhạt đáp:

"Không cần, tôi có việc."

Một chú mèo nhỏ thò đầu ra khỏi vạt áo trước của anh, trông thấy tiệm trà sữa quen thuộc, liền vỗ nhẹ vào tay anh.

"Meo~ muốn uống."

Từ lần trước được uống một lần, cậu vẫn chưa được uống lại.

Từ Thanh Phong liếc nhìn cậu một cái, nhưng không hề có ý định chiều theo.

"Tối nay biến thành người, hôn anh một cái, anh sẽ mua cho."

Giọng nói trầm thấp mang theo chút lạnh lẽo vang lên bên tai, khiến mèo con tê dại cả da đầu.

Cậu đưa móng lên chạm vào cằm anh, mắt hướng về phía tiệm trà sữa xa xa.

"Meo~ được."

Mèo nhỏ chẳng hề hiểu "hôn hít ôm ấp" là gì, cũng chẳng biết mình đã bị chiếm bao nhiêu tiện nghi rồi.

Tiệm trà sữa phần lớn là nữ sinh, vừa thấy có một anh chàng đẹp trai bước vào, ai nấy đều len lén nhìn, có người còn hơi đỏ mặt.

Từ Thanh Phong đi thẳng đến quầy, cầm menu lên, hạ thấp xuống ngang với chú mèo nhỏ trước ngực, khẽ đọc tên từng món.

Mèo con giơ móng lên chỉ vào món thứ ba: "Dương chi cam lộ." Nghe có vẻ rất ngon.

"Dương chi cam lộ, ít đường, không đá."

Sau khi gọi món xong, mèo con ngoan ngoãn ôm lấy cằm anh, khẽ hôn một cái để thể hiện sự hài lòng.

Cảnh tượng này lọt vào mắt không ít người xung quanh.

Một số cô gái đã nhanh chóng chụp lại, lén đăng lên mạng, thậm chí còn lên hot search.

Tại sân bay, hồ ly tinh nào đó nhìn thấy hot search, liền cười lạnh:

"Cầm thú vẫn là cầm thú, suốt ngày chỉ biết bắt nạt người khác."

Hắn tìm chỗ ngồi của mình, đeo mặt nạ ngủ vào, định chợp mắt một chút.

Bỗng có một người đàn ông cao lớn đứng trước mặt, lạnh giọng nói:

"Tránh ra, tôi muốn vào trong."

Khúc Tinh Tinh tháo mặt nạ ngủ xuống, hai người vừa nhìn thấy nhau liền sững sờ.

Ngay sau đó, cả hai lại làm như không quen biết.

Hồ ly tinh bĩu môi, quyết định nhắm mắt ngủ tiếp, tận hưởng nốt khoảng thời gian yên tĩnh hiếm hoi.

Người đàn ông bên cạnh liếc nhìn hắn, ánh mắt hiện lên một tia hứng thú.

Cô gái này có gương mặt xinh đẹp, thuần khiết, nhưng tính cách lại hoàn toàn không giống vẻ ngoài.

Từ Thanh Phong trở về khách sạn, mèo con liền gấp gáp biến thành người, mặc quần áo chỉnh tề, ngoan ngoãn chìa tay ra:

"Thầy, trà sữa."

Từ Thanh Phong ngồi xuống bên cạnh, nhướng mày, không có ý định đưa cho cậu.

Mèo con chớp mắt, dịch người lại gần, vòng tay ôm lấy vai anh, nhắm mắt, nhẹ nhàng hôn lên môi anh một cái.

Sau đó, cậu nhanh chóng đoạt lấy ly trà sữa.

Từ Thanh Phong cúi đầu, dùng ngón tay chạm lên môi mình, ánh mắt tối lại.

Cảm giác này... dường như không đủ nữa rồi.

Anh ngẩng đầu lên, trông thấy mèo con đang ngồi ngoài ban công, đung đưa đôi chân nhỏ, đôi mắt cong cong nhìn xa xăm, từng ngụm từng ngụm hút trà sữa.

Chợt, anh nhận ra, cảm xúc của mình dành cho mèo nhỏ... có chút không bình thường.

Nhưng ngay lập tức, anh bình tĩnh lại.

Dù sao đi nữa, đây vẫn là mèo của anh.

"Thầy ơi, lại đây một chút."

"Sao thế, Quả Quả?"

Cậu vui vẻ đưa ly trà sữa đến bên môi anh, mắt long lanh:

"Hôm trước anh nói mèo con phải học cách chia sẻ. Vậy thầy có muốn thử một chút không?"

"Đương nhiên rồi."

Từ Thanh Phong nhẹ nhàng hút một hơi, rồi vô thức uống cạn cả ly.

Mèo con trợn tròn mắt, ngơ ngác.

Anh còn chưa kịp giải thích, đối phương đã biến thành mèo con.

"Meo~ anh cố ý!"

Mèo nhỏ giận dỗi tát anh một cái, chui vào rèm cửa trốn mất.

"Ngày mai anh sẽ mua thật nhiều, được không? Đừng giận nữa mà."

"Không được lừa em, anh đã hứa rồi."

"Được được, anh hứa."

Từ Thanh Phong ôm cậu ra khỏi rèm, giúp cậu mặc quần áo rồi nhẹ nhàng vỗ về tấm lưng nhỏ.

Cậu chịu chia sẻ, có lẽ đó cũng là một điều tốt.

Biết đâu, sau này còn nhiều thứ khác... cậu cũng sẽ từng bước từng bước tiến gần anh hơn.

Trời vừa hửng sáng, ngoài cửa sổ vang lên tiếng lộp độp của những giọt mưa.

Thiếu niên trên giường khẽ nhíu mày, rúc vào lòng người đàn ông thêm một chút.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK