Từ Thanh Phong nhìn theo ánh mắt của thiếu niên, nhẹ giọng nói:
"Đến mùa xuân, cành cây sẽ đâm chồi lại thôi."
"Ừm."
Nhưng Quả Quả lại không nghĩ đến chuyện đó, cậu chỉ đang cảm thấy cái cây trơ trọi này thật xấu xí.
Rõ ràng lúc trước còn rất đẹp.
Nếu như cậu không có lông, chẳng phải sẽ trở thành một con mèo trụi lông xấu xí sao? Nghĩ đến đây, cậu lập tức siết chặt tay người bên cạnh.
Chẳng mấy chốc, cậu lại ngơ ngẩn nhìn chằm chằm vào đỉnh đầu của Từ Thanh Phong, thầm thở phào nhẹ nhõm.
May quá, thầy vẫn còn nhiều tóc! Nếu bị hói như cái cây này, chắc chắn sẽ rất khó coi!
Từ Thanh Phong đột nhiên dừng lại, búng nhẹ lên trán cậu:
"Đi đường mà cứ thất thần thế này rất nguy hiểm đấy. Em đang nghĩ gì vậy?"
Quả Quả chớp mắt, nghiêm túc hỏi:
"Thầy có bị hói như cái cây này không?"
...
Từ Thanh Phong trầm mặc nhìn cậu, thật sự không hiểu nổi suy nghĩ nhảy cóc trong cái đầu nhỏ này.
Anh kiềm chế cảm giác giật giật ở trán, nghiến răng đáp:
"Không!"
Nhìn ánh mắt ngây thơ đầy tò mò kia, anh chỉ biết thở dài.
Thôi, ai lại đi so đo với mèo con chứ!
Vừa đến trung tâm thương mại, Từ Thanh Phong liền dẫn Quả Quả vào một cửa hàng điện thoại.
Cô nhân viên bán hàng nhìn thấy hai người đàn ông có khí chất xuất sắc, liền niềm nở chào hỏi:
"Hai anh muốn mua điện thoại kiểu gì ạ? Bên em có đầy đủ mọi mẫu mã, cả điện thoại đôi cho cặp đôi cũng có luôn nhé!"
Cô gái lịch sự nhìn sang thiếu niên đội mũ bên cạnh, thấy lộ ra một đoạn da trắng nõn, liền mặc định đây là một cặp tình nhân trẻ tuổi.
"Điện thoại đôi?"
Từ Thanh Phong nhìn lướt qua, chỉ khác nhau về màu sắc mà thôi. Nhưng Quả Quả chắc chắn không hiểu chuyện này, nên dùng giống nhau cũng không sao.
Chưa kịp nghĩ nhiều, tay anh đã vô thức thanh toán xong, tốc độ nhanh đến mức nữ nhân viên còn chưa kịp phản ứng, người đã ra khỏi cửa.
Ngay bên cạnh có một hiệu sách, hợp ý Từ Thanh Phong, thế là anh dẫn Quả Quả vào.
Anh chọn những quyển sách dạy kiến thức cơ bản và những điều mà mèo con cần học để thích nghi với cuộc sống loài người.
Không thể để một con mèo sống mãi trong tình trạng mù chữ được.
Quả Quả đi loanh quanh trong hiệu sách, cuối cùng lại bị thu hút bởi một cuốn sách có hình động vật đáng yêu trên bìa.
Cậu cầm lên lật xem, mắt lập tức sáng rực.
Từ Thanh Phong cũng nhìn theo, bật cười:
"Truyện cổ tích à? Đúng là trẻ con."
Anh nhận lấy cuốn sách trong tay cậu, nhướng mày hỏi:
"Thích không?"
Quả Quả gật đầu thật mạnh, ánh mắt mong đợi.
"Thích thì mua."
Từ Thanh Phong cưng chiều xoa đầu cậu:
"Em xem còn quyển nào thích nữa không?"
Kết quả, sách truyện tranh còn nhiều hơn sách giáo trình mà anh mua.
Từ Thanh Phong dở khóc dở cười, nhẹ nhàng búng trán cậu một cái.
Hai người rời khỏi hiệu sách, tay xách đầy túi.
Đi ngang qua tiệm bánh ngọt, nhân viên tiếp thị ngoài cửa kéo Quả Quả lại:
"Cậu bé, muốn thử một miếng không? Ngon lắm đấy!"
Từ Thanh Phong nhẹ nhàng vỗ vai cậu, dịu dàng nói:
"Thử đi, nếu ngon thì mua."
Quả Quả cắn một miếng nhỏ, đôi mắt lập tức sáng lên.
Cậu nhẹ nhàng kéo góc áo của anh, ý tứ quá rõ ràng.
Thế là, không chỉ mua loại cậu vừa thử, mà còn mua thêm mấy vị khác.
Từ Thanh Phong có chút nghi ngờ:
Mèo thật sự thích đồ ngọt sao?
Về đến nhà, mèo con lập tức nhào vào đống bánh kem mới mua, cắm đầu cắm cổ ăn không ngừng.
"Thầy, ăn thử không?"
Nhớ lại bài học lần trước, Quả Quả ngoan ngoãn bẻ một miếng nhỏ, đưa tới bên miệng anh.
Từ Thanh Phong nhướng mày, nhưng vẫn nghiêm túc ăn thử.
Hương vị ngọt lịm lập tức lan tỏa trong miệng, khiến anh không thể không nuốt xuống.
Kết luận: Không bao giờ ăn lần hai!
"Quả Quả , ăn ít thôi, lát nữa còn ăn cơm tối."
Anh trực tiếp lấy phần bánh của mèo con bỏ vào tủ lạnh, tránh để cậu ăn quá nhiều.
Quả Quả chán nản nằm dài trên sofa, lật giở quyển truyện tranh mới mua, trong khi Từ Thanh Phong thì vào bếp chuẩn bị bữa tối.
Một lát sau, anh đứng tựa vào khung cửa, lặng lẽ nhìn thiếu niên đang nằm ườn ra, ánh mắt trở nên dịu dàng hơn bao giờ hết.
Trong lồng ng.ực, từng đợt sóng ấm áp dâng trào, khiến trái tim anh như muốn tràn ra khỏi lồng ng.ực.
Cuộc sống của anh, giờ đây không còn chỉ có một mình nữa.
Bởi vì, đã có một con mèo nhỏ bước vào thế giới của anh.