‘’ Nể mặt mọi người, sẽ tạm chấp nhận’’ - Cô lên tiếng.
Triệu thiếu dịu dàng nhìn cô, hắn cười.
Lý Uyên cong khoé môi, lát sau lại trưng ra gương mặt nghiêm nghị rồi nói:
‘’ Đừng có tưởng bở, chỉ là tạm thời thôi, còn phải xem thái độ của anh sau này’’.
Thực ra cô đã không còn chán ghét hắn từ lâu, nếu không thì ngày hôm qua khi hắn ôm lấy thì cô đã giãy giụa rồi mắng chửi, làm gì để hắn thực hiện việc đen tối đó dễ dàng đến vậy?
Triệu Thần Hy nhìn cô rồi nói:
‘’ Em thích sao thì cứ làm vậy’’.
Sau màn cầu hôn có phần thiếu đầu tư đó, các cô gái tụ tập lại với nhau rồi bắt đầu trò chuyện.
Lúc này bụng của Kiều Uyển Nhi và Hạ Liên Tâm đều hơi to.
Lý Uyên đem đến hai cốc nước cam đưa cho họ rồi hỏi:
‘’ Hình như sáng nay hai người đã đi kiểm tra có đúng không?’’.
‘’ Ừm, tôi là bé trai còn Liên Tâm là con gái’’ - Kiều Uyển Nhi nói.
‘’ Chồng tôi nghe đến con gái liền vui lắm, còn đang lên kế hoạch xây một biệt thự mang tên con gái nữa cơ’’.
‘’ Còn chồng tôi thì đang lo lắng có con trai rồi thì tôi sẽ không quan tâm anh ấy nữa, đúng là khùng thật mà, ai lại đi so bì với con mình như thế?’’- Kiều Uyển Nhi nhún nhún vai rồi nói.
‘’ Có định hứa hôn từ trong bụng không? Sau này không cần lo lắng con gái bị bắt nạt’’- Lý Uyên hỏi.
‘’ Hay là … kết thông gia với nhau, Liên Tâm thấy thế nào?’’.
‘’ Cũng được nha, quyết định vậy đi’’.
Mọi người nói chuyện với nhau vui vẻ, chuyện hứa hôn cũng là nói thật, nhưng lại không ngờ rằng rất lâu sau này, việc hôn dự lại bị huỷ bỏ…
Vì con trai của Kiều Uyển Nhi … lại thích chị Lạc Lạc.
——————
Hôm nay tổ chức tiệc, tuy không làm gì nhưng loay hoay từ sáng sớm đến tối muộn, cô mệt mỏi vô cùng. Nằm sấp trên giường, Lý Uyên không thèm cử động, thỉnh thoảng sẽ phát ra âm thanh lười biếng:
‘’ Mệt quá đi~’’.
Triệu Thần Hy ẵm con gái vào phòng, nhìn thấy cô gái nằm trên giường, hắn tiến đến, vỗ về con gái rồi nói:
" Lạc Lạc, hôm nay mẹ rất mệt, con nói xem chúng ta có nên đấm lưng cho mẹ không?".
" Có~"- Bé con vui vẻ lên tiếng rồi ngồi lên giường, tiến hành xoa bóp đấm lưng.
Lý Uyên nhắm mắt tận hưởng, con gái chỉ mới 1 tuổi đã biết nghĩ cho mẹ rồi, đúng là không uổng công cô thương yêu …
Khoan đã, nếu như Lạc Lạc đang đấm lưng cho cô thì cái gì đang đặt trên mông cô thế?
Xoay đầu liền nhìn thấy người đàn ông nào đó đang chăm chỉ xoa bóp, cô nhíu mày, đánh thật mạnh vào tay hắn.
Triệu Thần Hy không biết xấu hổ mà còn mặt dày lên tiếng:
" Ngồi từ sáng đến giờ chắc là em ê ẩm cả rồi, anh giúp em, đừng ngại".
Ngại cái đầu anh, cái tên tiểu nhân thừa nước đụt thả câu này.
Lý Uyên ôm lấy con gái, hôn hôn vào má rồi nói:
" Hôm nay có vui không?".
" Có!".
" Ngày mai mẹ đưa con đi chơi nhé, có chịu không?".
" Dạ!".
" Vậy thì ngủ sớm thôi".
Triệu Thần Hy bị vợ mình lườm, hắn ngoan ngoãn nằm bên cạnh con gái rồi nói:
" Hôm nay chị hai bảo chúng ta nên ngủ với con, ngày mai sẽ đến lượt chị".
Lý Uyên nhìn hắn, dường như đang muốn nói rằng:
- Ngày mai anh sẽ được ngủ ở ngoài sofa.
Cuộc sống của Lý Uyên vẫn rất bình thường, cô ở nhà trông con, thỉnh thoảng sẽ cùng với Kiều Uyển Nhi và Hạ Liên Tâm cùng đi mua sắm.
Về phần của Dương Quân Quân, cô không muốn quan tâm nữa, giờ đây chỉ cần nghe thấy một chút gì đó về gia đình chết tiệt kia là cô lại không vui.
Bà ta đã không thích an phận thì cô sẽ làm cho bà ta không thể sống yên ổn.
Việc cố ý gây thương tích cô sẽ làm thật lớn, khiến cho bà ta phải vào tù mà ở, tránh ở ngoài xã hội lại bày ra những âm mưu xấu xa hại người.
Vết thương của Triệu Thần Hy theo thời gian cũng đã khỏi, vậy nên hắn luôn đi theo cô.
Để làm gì ư?
Một ngày đẹp trời, Lý Uyên ngồi trong vườn cùng chơi với con, Triệu thiếu đi theo cô, ánh mắt chan chứa tình yêu thương rồi nói nhỏ:
" Vợ, tháng sau tiết trời đẹp đẽ, gió thổi mát và không nắng gắt … rất thích hợp để tổ chức tiệc cưới".
“…”.
Hắn vẫn muốn kết hôn ư?