“ Á, đừng …”.
Lý Uyên hoàn toàn không làm được gì, phát ra âm thanh chống đối chẳng có chút uy hiếp nào.
Địa phương đó trơn trượt, cách một lớp quần lót, ngón tay hắn vẫn có thể di chuyển dễ dàng.
Triệu Thần Hy hôn miên man lên ngực cô, thô thiển nói:
“ Em ướt rồi”.
Lý Uyên chẳng còn chút sức nào, nơi nào đó ngứa ngáy, ướt nhẹp.
Người đàn ông vạch quần lót sang một bên, đẩy một ngón tay vào.
“ Á, anh …”.
Bên trong ấm nóng, mềm mại bao bọc, hắn không kìm được mà hít vào một hơi, cố gắng nuốt xuống d.ục vọng đang sắp bùng nổ.
Triệu Thần Hy vươn đầu lưỡi dài liếm dọc một đường từ đỉnh tròn căng cứng thẳng lên cổ và ngậm lấy tai cô, hơi thở hắn nóng rực, lời nói lại đầy khiêu khích:
“ Em hút chặt thế này, có để cho tôi di chuyển không?”.
“ Anh lấy ra”.
“ Đúng là khẩu thị tâm phi. Miệng dưới này của em thành thật hơn nhiều. Nó muốn tôi yêu thương nó nhiều hơn”.
Lại cho thêm một ngón tay vào, mật huy.ệt được nới lỏng, dị.ch ái nhầy nhụa cũng tiết ra nhiều hơn, mùi hương lan toả trong không khí cùng với tiếng thở dốc đầy kích thích.
Hắn cúi người, cả cơ thể nặng như tượng đó áp sát vào, bầu ngực đầy đặn cũng bị ép đến mức biến dạng.
Triệu Thần Hy uốn éo, cọ thắt lưng qua lại, nời nào đó cứ cạ vào bụng cô.
Lý Uyên không phải con nít, đương nhiên biết hắn muốn làm gì.
Đúng là người từng trải, kỹ thuật điêu luyện khiến cho cô cảm giác bay lên chín tầng mây,
Nhưng như vậy thì sao?
Cô không phải loại phụ nữ hắn thích thì tuỳ ý làm gì cũng được.
Ngón chân co quắp theo từng nhịp ngón tay hắn cho vào, bất ngờ, lại lấy ra, để lại bên trong đó khoảng trống.
Nhưng chưa được bao lâu thì hắn đã cầm lấy cái vật nào đó để trước hoa viên ướt đẫm kia cọ xát qua lại.
“ Á” - Lý Uyên thở hổn hển, đôi mắt căm tức và ngượng ngùng nhìn thẳng vào người đàn ông trước mặt.
Còn hắn, dửng dưng.
Còn không biết thẹn mà cười một nụ cười đắc ý:
“ Em có cảm nhận được phần đầu đang đặt trước cửa động không?”.
Hoa viên thiếu nữ co bóp kịch liệt, hắn hừ một tiếng, chưa gì đã tra vào.
“ Hừ, em hút tôi thế này … còn bảo đừng làm?”.
Đột nhiên bị dị vật xông vào, nóng hổi lại to lớn khiến cho Lý Uyên rùng mình một trận.
Bàn tay cô đặt lên vai hắn, ghì chặt. Từng ngón chân co quắp lại, giật nảy.
Quá trình đột ngột làm cho cô quên cả thở, ngửa đầu ra phía sau, ngắt quãng rên rỉ:
“ Ưn … hic”.
Triệu Thần Hy rướm người, cái chày thuận thế chui vào bên trong, lút cán.
Hắn bày ra vẻ mặt vô tội vạ, cắn vành tai cô rồi thì thầm:
“ Có nên phạt em vì nói dối nhiều lần không?”.
“ Ư … anh … khốn … n..ạn …”.
Hắn không đeo bảo hộ, cứ thế mà xỏ vào, nếu như vì thế mà lại có thai thì sao đây?
Cảm nhận rõ bên trong ấm áp, người anh em của hắn bị vây quanh tứ phương tám hướng, không ngừng bành trướng, co giật vài cái.
Nếu không kìm nén tốt thì xuất ra rồi.
Lúc đó có khi lại không dám đối diện cô vì sợ ị bảo yếu si.nh lý.
Lý Uyên đặt tay lên vai hắn, cào cấu trong vô thức, Triệu Thần Hy di chuyển bàn tay thô to xuống eo thon, để ở đó.
Hắn gằng giọng:
“ Em khó chịu thì bấu chặt vào, có khóc … thì tôi cũng không dừng đâu”.
“ A”.
Hắn nhẹ nhàng rút c.ự vậ.t ra rồi dứt khoác thúc thẳng vào, tiếp theo đó chẳng để cho cô kịp mắng chửi, nhịp nhàng đẩy hông.
Cả cơ thể cô nóng lên, mồ hôi cũng bắt đầu xuất hiện…
Conf ở trên ngực, ướt đẫm một khu … không biết đó là mồ hôi, hay là do người đàn ông lúc nãy đã liếm quá đà.
Quả anh đào ở trên sưng đỏ, cứng ngắt.
Chân ngực còn xuất hiện vài dấu hôn lỏm chỏm.
Nhưng đáng thương nhất vẫn là vườn hoa kia, đang bị xâm nhập không thương tiếc.
Tốc độ hắn cho vào tỉ lệ thuận với âm thanh phát ra, chiếc giường chắc chắn rung lắc kịch liệt đến mức khiến cho người ta nghi ngờ về độ an toàn.
“ Nga~ nhanh … quá”.
Hắn nhìn từ trên xuống, góc độ này, cô gái thực sự toả ra một vẻ đẹp mê người.
Triệu Thần Hy nắm lấy một bên ngực, bóp mạnh.
Nếu nó là bóng bay, thì đã bể từ lâu rồi.
Người đàn ông càng lu.ận độ.ng thì càng khó kiểm soát được bản ngã sa đoạ của mình, đúng là mê hoặc.