Lý Uyên ở đây cả ngày, mọi hành động đều có người giám sát đương nhiên không thể làm được gì.
Vậy thì chỉ có khả năng cha mẹ cô làm mà thôi.
Triệu Thần Hy bực dọc bỏ ra ngoài vì không muốn nhìn thấy mặt cô, khi tụ tập với đám bạn thì liền biết được tin tức.
Con mẹ nó, đúng là người phụ nữ tâm cơ.
Đương nhiên hắn không chịu được mà nhanh chóng chạy về nhà muốn nói cho ra lẽ, Triệu Tử Anh quá hiểu tính tình của đứa em trai này. Hắn vừa về đến cổng, cô ấy đã cho quản gia chặn ở cửa.
“ Thiếu gia, tiểu thư nói ngài có gì thì hãy tìm cô ấy, tuyệt đối không được làm bậy”.
“ Làm bậy? Chuyện đã thế này còn không được làm bậy chẳng lẽ đợi đến khi cô ta leo lên đầu tôi ngồi mới được làm hay sao?”.
“ Chuyện này...”.
“ Có gì thì nói với chị, đừng có gây khó dễ cho quản gia, ông ấy chỉ làm việc theo lệnh, không biết gì đâu” - Lúc quản gia còn đang lúng túng thì Triệu Tử Anh xuất hiện.
Triệu Thần Hy vẫn còn trong cơn nóng giận, nhưng kho nhìn thấy cô ấy cũng nhẹ giọng xuống hẳn, đủ biết được người chị này chiếm vị trí thế nào trong lòng hắn.
“ Cô ta tung tin ra ngoài, rõ ràng muốn em phải kết hôn cùng với cô ta”,
“ Lý Uyên đã nói sau khi sinh con xong sẽ rời đi, chuyện này cô ấy đã nói với chị”.
“ Vậy thì sao tin tức vẫn được truyền ra chứ?” - Hắn nhíu mày.
“ Cô ấy ở đây, chịu sự giám sát. Nhưng gia đình cô ấy vẫn ung dung, họ có nói hay không sao em quản được?” - Triệu Tử Anh lên tiếng.
Thấy hắn kích động, cô nói thêm:
“ Chuyện này có rất nhiều uẩn khúc, Lý Uyên không chủ động tiếp cận em, bảo hộ cũng là em chuẩn bị... nếu nói em bị gài... chị không tin được”.
“…..”.
“ Đừng có vì không muốn chịu trách nhiệm mà đùn đẩy lỗi sai cho người khác. Em có còn là đàn ông không?” - Triệu Tử Anh không vì người đứng trước mặt là em trai mình mà nhân nhượng, cũng chính vì hắn là đứa em mà cô yêu thương nên càng phải dạy dỗ.
Cũng vì lâu nay dung túng nên mới xảy ra chuyện thế này, nếu còn lặp lại tình huống tương tự thì sẽ thế nào đây?
Không được, dù thế nào cũng phải sửa chữa sai lầm.
“ Chuyện này phải điều tra kỹ lưỡng mới có thể biết được ai sai ai quấy. Dù thế nào thì phần trách nhiệm của em cũng lớn nhất, đừng hòng chối bỏ”.
“…..”.
Hắn im lặng, chẳng biết đang tiếp thu hay vì nể sợ mà không phản bác.
Sợ hắn làm bừa, cô ấy căn dặn thêm:
“ Thời gian này đừng có tìm cô ấy gây sự, mọi chuyện chưa điều tra rõ đâu”.
“ Chị đâu cần hù doạ em, em không dư thời gian mà tìm cô ta đâu”.
“ Chị không hù doạ, mà là cảnh cáo em”.
Cái đứa em trai này, vì hai chị em mất cha mẹ cho nên cô phải dành luôn phần làm cha làm mẹ và làm chị.
Cô gái nhỏ chưa lập gia đình cho nên chẳng biết nên dạy dỗ thế nào, chỉ có thể để cho em trai muốn làm gì thì làm, xem như bù đắp.
Vậy nên hắn luôn tìm cớ từ chối đến công ty làm việc, chuyện này vẫn khiến cho Triệu Tử Anh đau đầu.
Dù có gia cảnh tốt, nhưng nếu không biết phấn đấu mà cứ lêu lỏng thế này thì người muốn kết hôn với hắn sau này ngoài việc nhắm đến tài sản ra thì chẳng thèm nhìn hắn dù là một cái đâu.
“ Đừng có làm bừa, chị đã nói rồi đấy” - Nói xong, Triệu Tử Anh đi mất, cô ấy còn vài tài liệu chưa xem, bận bịu chết đi được.
Triệu Thần Hy cũng không nói gì, chỉ trong vòng một ngày mà lại có vô số chuyện bực dọc khiến cho hắn không còn tâm trạng để đi chơi nữa.
Triệu Tử Anh vào phòng làm việc, ngồi xem sổ sách và nói với quản gia:
“ Điều tra lại sự việc giúp tôi, phải làm cho ra lẽ mới yên tâm được. Nếu như Lý Uyên không làm gì sai mà đối xử tệ thì thực sự quá đáng”.
Quản gia ngập ngừng rồi cũng lên tiếng:
“ Sự việc qua lâu lắm rồi, tôi sợ dù có điều tra cũng … không thể tìm ra được gì”.
Triệu Tử Anh trầm ngâm, nhưng cô thực sự không muốn cho qua, nếu không sau này có thể sẽ kéo theo cả đống phiền phức, lúc đó sẽ mệt mỏi hơn rất nhiều.
“ Tìm Mike đến cho tôi”.