Người anh cả Lý Thiên Thiên tuy cũng có tư chất nhưng anh ta không thèm quan tâm gì nhiều.
Còn người anh hai vô dụng Lý Hoàng Hoàng chỉ biết hả hê thôi, anh ta chẳng đời nào biết được mưu tính của cô cả.
Cứ bình thản mà đối phó thôi, việc gì cũng có cách gải quyết cả.
Sống trong một gia đình không có ngày nào yên ổn, từng đường đi nước bước đều phải cẩn thận.
Dạo gần đây cô xử lý những việc của công ty, sau đó ký kết hợp đồng với nhà họ Lục, cho nên Lý Lăng Hách cũng bớt gây khó dễ, bát ép phải tiếp cận ly gián gia đình đang hạnh phúc của người khác.
Nhưng bản thân Lý Uyên hiểu rõ, việc này sẽ không kéo dài được lâu đâu.
******
Hai tháng sau đó, bình yên của cô chính thức kết thúc.
Những hợp đồng của công ty rất nhiều, cô phải xử lý đến mức không ngủ được.
Vậy mà cái người anh trai cả đó còn âm thầm chơi xấu, hại cô vùi đầu trong đống giấy tờ hắn giao đến mức không ngủ được.
Vì công việc bận bịu và do chu kỳ kinh nguyệt của cô không đều cho nên Lý Uyên hoàn toàn không để tâm đến việc mình vẫn chưa đến chu kỳ.
Hơn nữa, cơ thể cũng không có biểu hiện gì khác thường nên cô cũng vì thế mà chủ quan.
Lại không ngờ rằng trong bụng mình đã có một sinh mạng đang dần lớn lên.
Trên bàn ăn nhà họ Lý, không khí căng thẳng bao trùm.
Lý Uyên vô cùng ghét khoảng thời gian này, ăn thôi có cần phải như thế không?
Còn hơn cả đánh trận.
Lý Lăng Hách chẳng nói câu nào, ông ta rất ghét sự ồn ào trong bữa ăn.
Bình thường là vậy, nhưng hôm nay lại có gì đó khác biệt.
Người lúc nào cũng trưng ra gương mặt khó chịu mà nay lại cười.
Lý Lăng Hách nhìn cô một cái rồi lên tiếng:
“ Theo nguồn tin ta biết được thì Lục Nghiên Dương và vợ của anh ta đã ly hôn rồi”.
Ly hôn?
Lý Uyên nghe xong, bất giác nắm chặt cái nĩa trong tay, nhưng ngay sau đó liền tươi cười, hệt như bản thân đã được trúng số vậy.
“ Thật sao cha?” - Cô lên tiếng hỏi lại.
Đáp lời cô, Lý Lăng Hách tuy vui nhưng cũng không quên cảnh cáo:
“ Vậy nên, nhân cơ hội đang hợp tác với nhà họ Lục, hãy mau chóng làm cho tên đó thích đi”.
“ Vâng ạ”.
Lý Uyên cười, sau đó đứng lên rồi tiếp tục nói:
“ Vậy con xin phép đi ra ngoài ạ”.
“ Đi đi”
Đang có chuyện vui cho nên ông ta đồng ý cũng thật nhanh gọn.
Lý Uyên duy trì gương mặt đó đến khi bước lên xe và ra khỏi biệt thự.
Cô vừa lái xe vừa bất an đưa tay vào miệng rồi cắn cắn.
“ Sao … sao có thể như vậy được?”.
Vài tháng trước lúc ở công ty nhà họ Lục, tình cảm của hai người đó rõ ràng rất tốt mà.
“ Lục Nghiên Dương sao có thể ly hôn chứ? Anh ấy. … anh ấy đối với vợ mình … rõ ràng yêu đến thế kia … sao … sao có thể …”.
Càng nghĩ thì tâm trạng của cô càng khó chịu, cảm giác bất an này thực sự khiến cho đầu cô đau quá đi.
“ Chẳng lẽ … vì mình … cho nên giữa hai người họ mới nảy sinh mâu thuẫn?”.
Càng nghĩ đến, cô càng cắn mạnh hơn.
Là do cô tựu dưng phá hoại cho nên giữa hai người họ mới có khoảng cách có đúng không?
Nếu không thì đang yên đang lành sao lại ly hôn cơ chứ?
Lý Uyên run rẩy, đột nhiên cảm thấy không khí xung quanh có chút lạnh lẽo.
Cô lấy điện thoại trong túi xách ra rồi tra cứu thông tin, nhưng tìm mãi chẳng thấy.
Chẳng lẽ Lý Lăng Hách đang lừa cô?
Lão muốn kiểm tra xem phản ứng của cô thế nào nên bày ra kế này?
Vừa nghĩ đến thì cô liền lắc đầu.
Ông ta không rãnh đến mức làm việc này đâu, dù cho cô không thích Lục Nghiên Dương cũng đâu ảnh hưởng đến ông ta?
Thay vì bày ra trò này thì nghĩ cách nắm được điểm yếu của cô không phải tốt hơn hay sao?
Nhưng nếu đã ly hôn thì tại sao chuyện này không ai biết?
Càng nghĩ thì càng rối rắm.
Nếu tin tức này là sự thật thì chẳng lẽ cô phải chen chân vào thật hay sao?
Gương mặt xinh đẹp vì suy nghĩ nhiều mà bất an vô cùng, ánh mắt Lý Uyên lộ rõ sự sợ hãi cùng áy náy.
“ Tại mình mà hai người họ mới … tất cả là do mình”.
Nước mắt tí tách rơi xuống, cô thực sự không ngờ mọi chuyện lại thành ra thế này.