Cứ như vậy yên tĩnh nằm một lúc, thuyền cũng không biết đã trôi bao lâu, tựa hồ như đã sắp đến cuối sông. "Thương Dục à, chúng ta trở về đi thôi, cảm giác như thuyền đã trôi cũng lâu rồi." Ta lười mở mắt, phát hiện căn bản không có ai để ý tới ta. Mở nửa con mắt, trên thuyền đã sớm không còn bóng người, hai người này lại cứ như vậy ném ta trên thuyền. "Tỉnh rồi?”Thuyền đã sớm đậu ở bìa rừng, Thương Dục ở trên bờ nhóm lửa, chờ ta tỉnh lại. Ta...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.