Gân cổ lên hét suốt cả quãng đường, thỉnh thoảng chỉ gặp mấy con chim kinh hãi bay qua, thật là vắng lặng đến mức không người. Bỏ đi, ta suy sụp ngồi xuống, chẳng lẽ thật sự muốn ta biến thành phượng hoàng bay ra sao? Làm ơn đi, làm vậy lúc này sẽ bị coi là yêu quái. Vuốt đôi môi nóng rát như cũ, thế mà lại có một chút hoảng hốt, tim cũng không kìm được mà đập ngày càng nhanh hơn. Ta lập tức rút tay về, điên rồi sao, cư nhiên lại nhớ đến...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.