Hận Ngọc nói không sai, chỉ là có những lời ta không nói ra được với Bách Lý Dật Trần, hắn cũng không nói với ta. "Bách Lý Dật Trần, chàng ngồi xuống đi, ta có chuyện muốn nói với chàng." "Mặc Nhi..." Hắn cau mày, chậm chạp không dám đến gần, như thể khoảng cách giữa hai người bị dừng lại ngay khoảnh khắc này. "Mất đi chàng, ta cũng không muốn sống tạm bợ qua ngày nữa. Ta tin là chàng cũng như thế. Ta mặc kệ chàng nói gì với ca của ta, hứa hẹn điều gì,...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.