Trước kia luôn có thể nhìn thấy bóng dáng Thiên Vũ, bây giờ là Bách Lý Dật Vân, ta đi đến nơi nào, hắn cũng sẽ đi theo tới đó, chính là làm được một tấc cũng không rời. “Tiểu thư, người đã một ngày không uống nước, như vậy có ổn không…” Ta lập tức chép miệng: “Ta cũng khát chứ, nhưng vì muốn giảm bớt việc phải xấu hổ trong nhà xí ta tình nguyện chịu đựng.” “Tiểu thư, vất vả cho người rồi.” “Không có việc gì. Ngẫm lại lúc trước ta bị băng gạc cột lấy...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.