"Đủ rồi." "Không được, ta vẫn phải nói, nếu không nói ra, ta sợ sẽ để vụt mất ngươi. Hai lần, ta đã để lỡ mất ngươi rồi. Lần này, làm sao có thể lại để lỡ?”Hắn ta được đằng chân lân đằng đầu, dứt khoát nắm lấy tay của ta, quăng mặt nạ ra phía sau:"Trừ khi ngươi giết ta, còn không thì mạng của ta giao cho ngươi. Đến cuối cùng ngươi vẫn không chọn ta, vậy cứu mạng của ta thì có ý nghĩa gì. Ta đây là một kẻ tàn phế, kiếp này kiếp trước người...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.