Ta rạch bàn tay ra, thừa dịp hắn không phản ứng lại một phen lấp kín miệng hắn, bản năng khát máu làm hắn cuối và cũng từng ngụm từng ngụm tham lam hút lấy hút để. Ta xoa xoa đầu của hắn, an ủi: “Đừng sợ, máu của ta có thể giải độc, ngươi sẽ không bị biến đổi thành xác sống, cũng sẽ không đi tấn công người khác đâu. Đừng sợ…” Rốt cuộc là ai, đã biến Bách Lý Dật Trần thành dáng vẻ thế này! Rốt cuộc người đó là ai… Thức ăn hoang dã không...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.