“Ta… Rất xin lỗi, chỉ sợ đến cuối và ta cũng không thể làm được. Không đúng, ngươi nhớ ra ta rồi? Ngươi không phải bị trúng mê hồn sao?” Hắn nhếch khóe miệng lên vẻ khinh thường: “Bổn vương trông giống sẽ dễ dàng uống chén rượu của người biết mê hồn thuật như Giang Tử Yên sao? Nàng ta, từ khi bước vào phủ tới giờ, ta chưa từng nhìn thẳng vào hai mắt nàng. Chẳng qua là và nhau phối hợp diễn một vở kịch chỉ để thử thăm dò những người xung quanh thôi.” “Vậy tại...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.