Minh Vũ lại lần nữa mặc nhận: “Năm đó người lưu luyến si mê Đại công chúa không phải là số ít. Mà mạng của Âm Vô Hận lại là được Đại công chúa cứu, nếu không phải có Nguyên Thanh Lưu, nói không chừng xác thật bọn họ sẽ ở bên nhau. Đơn giản chỉ là người quen lúc sau khác biệt với người đã quen từ trước.”
Hắn thở dài, xem ra Âm Vô Hận cũng không phải nhân phẩm rất kém cỏi, chỉ là nhân thế rất nhiều chuyện chính là trời xui đất khiến như vậy, kém một khoảng thời gian quen biết cũng sẽ thua thiệt hơn rất nhiều.
Dư lại chín ngày hắn đều để ta ở bên người Đại công chúa, bởi vì dù nói thế nào thì Đại công chúa cũng không muốn xuống núi, bởi vì nàng không muốn nhìn thấy đệ đệ của chính mình xảy ra chuyện gì.
Đại công chúa thích nghe đọc sách, mà sự tồn tại của ta vừa đúng lúc thỏa mãn nhu cầu của nàng. Bởi vì đến từ hai thế giới khác nhau, ta hoàn toàn có thể kể chuyện xưa từ trên trời xuống dưới biển. Có điều bắt buộc phải mang theo mặt nạ. Vì để tiện cho ta nói chuyện, Minh Vũ cố ý chế tạo ra một chiếc mặt nạ trên mặt bạc chỉ lộ ra miệng, nói thật là tương đối quỷ dị.
“Ha ha ha, thật là quá thú vị.” Đại công chúa cười đến ngửa tới ngửa lui, che lại bụng nhỏ đột nhiên dựa vào trên bàn: “Không được rồi, hôm nay chỉ nghe tới đó thôi, nếu không sẽ động thai khí.”
“Đại công chúa thích nghe kể chuyện cười là được.” Ta nâng mặt lên, nhìn nàng cười: “Chuyện cười không phải chuyện rõ ràng gì, hay là làm trao đổi, Đại công chúa có thể kể một chút chuyện xưa của người không cho ta nghe không?” Sợ nàng hoài nghi, ta chỉ có thể thập phần khâm phục nói với nàng, rất muốn biết chuyện cảm động xưa giữa nàng và Thanh Lưu tướng quân.
Tuy rằng mặt Đại công chúa mang theo ý cười nhưng vẫn còn chần chừ một lúc, kéo nha hoàn bên cạnh rồi nói lời xin lỗi với ta: “Hôm nay có chút mệt mỏi, ngày khác lại và cô nương nói sau đi.”
“Cũng được.” Ta đứng dậy rời đi, Minh Vũ có nói qua, Đại công chúa và Thanh Lưu tướng quân nhiều năm không có thai, là có thể do cái chú kia, cũng có khả năng là có người ở sau lưng giở trò quỷ, tóm lại lần này bất luận như thế nào cũng phải giữ cho bằng được đứa con trong bụng.
Cũng may trong phòng ta có rất nhiều loại sách về thế giới này, ngày thường muốn ta đọc sách kia quả thực chính là muốn mạng của ta. Chỉ là đồ vật có thể giải trí bây giờ thật sự quá ít, thời gian rảnh rỗi chi bằng hiểu biết nhiều thêm một chút về thế giới này.
“Ngươi đang đọc sách sao?”
“Ừ.” Ta ngẩng đầu đáp lại Minh Vũ đang tiến vào, tên người mù này thính lực thật đúng là quá tốt, nhịn không được muốn trêu đùa một chút: “Không bằng lại đoán xem ta đang đọc quyển nào.”
“Cái này là muốn làm khó ta.” Hắn cũng cười đáp lại: “Không bằng ngươi tới đây đoán xem tiến triển ta điều tra như thế nào rồi, rốt cuộc có thể cứu Sở Dạ Ly hay không?”
Đáng giận! “Việc này ngươi cũng có thể úp úp mở mở! Nói nhanh lên một chút xem nào.”
Hắn chậm rề rề nói: “Ta đã phái người ra roi thúc ngựa đi tìm Âm Vô Hận, thuận tiện nói cho hắn biết chuyện Đại công chúa đã có thai. Ta nghĩ bất luận thế nào đi chăng nữa hắn cũng sẽ tới xem một lần.”
“Tại sao? Đổi lại là ta, hẳn là sẽ không đến đây đi, trừ phi…” Ta nghi ngờ nhìn chằm chằm Minh Vũ, thật sự không thể tin được tên gia hỏa này sẽ không Đại công chúa bán đi đó chứ. “Ngươi thêm mắm thêm muối chuyện gì đó!”
Hắn vỗ vỗ tay, gật đầu thừa nhận, cố ý khích lệ: “Này đều đã bị ngươi đoán được, ta nói cách khác Đại công chúa thai nghén trong mắt, chỉ sợ là một thi hai mạng, hy vọng hắn sẽ đến ra tay.”
What? Hắn thật sự là điên rồi sao! Lỡ như Âm Vô Hận điên cuồng chạy đến, ai sẽ tới khống chế cục diện.
“Ta biết ngươi lo lắng điều gì, nhưng vấn đề là, Đại công chúa vẫn bình yên vô sự. Nếu hắn chính là đầu sỏ gây tội, như vậy chúng ta có thể gậy ông đập lưng ông rồi. Nếu không phải hắn, ta đây liên thủ với hắn cũng có khả năng chữa khỏi cho Sở Dạ Ly. Đến cuối có thể nói phục hắn hay không, đều phải dựa vào Đại công chúa.”
Hắn không thở gấp tim không đập nhanh nói, chỉ có điều cái kế hoạch này chính là quá mạo hiểm. Đặc biệt là bảo bảo trong bụng công chúa đang mạo hiểm. Có điều Minh Vũ hẳn là sẽ không để chính bản thân mình không nắm chắc sự tình. Mà cho tới nay dù ta nghi hoặc chuyện gì cũng hy vọng dưới sự trợ giúp của cả hai vị Vu sư có thể tìm được đáp án.
Ta lật sách trong tay xem về Linh Thú quốc, cái quốc gia này cũng thật đúng là thần kỳ, không biết vì sao ta lại đối với quốc gia này cảm thấy có hứng thú như vậy.
“Ngươi cũng thích quyển sách này sao?”
Ta ngẩng đầu nhìn về phía người đã đứng ở bên cạnh ta Đại công chúa, xấu hổ cười. Đại công chúa không hề ngại ngùng lấy quyển sách trong tay ta: “Quyển sách này khi ta còn nhỏ cũng vô và thích đọc, không ngờ tới ngươi cũng thích.”
Thì ra phòng sách đều là để cho bọn họ đọc tống cổ thời gian nhàm chán, ta nói như thế nào đều không phải là sách chữ nổi.
Ta kỳ quái hỏi: “Hôm nay sao Đại công chúa lại một mình tới hoa viên, vì sao những nha hoàn đó không thấy đi và?”
Nàng buồn bực ngồi xuống chỗ bên cạnh ta, vẻ mặt không vui bĩu môi nói: “Vốn dĩ cho rằng mang thai khá tốt, nhưng mà bây giờ có chút thụ sủng nhược kinh. Quá phiền, cái này cũng không cho chạm vào, cái kia chạm vào cũng không xong, ta chính là Đại công chúa của Chu quốc, nào có mỏng manh dễ vỡ như vậy chứ.”
Xem thể chất Đại công chúa vậy nhưng thật ra vô và khỏe mạnh, chẳng qua khó mới mang thai được, cho nên Thanh Lưu tướng quân có thể để bụng như thế. Ta cũng chỉ có thể khuyên nhủ: “Kỳ thật công chúa vẫn nên vui vẻ đi, dù sao trong bụng người bây giờ cũng đang nuôi dưỡng một sinh mệnh nhỏ.” Nhịn không được duỗi tay cẩn thận xoa bụng nhỏ của nàng, cảm nhận sự ấm áp: “Làm tiểu bảo bảo của người nhất định sẽ rất hạnh phúc, sau khi sinh xong sẽ được rất nhiều người yêu thương.”
“Con của hoàng tỷ đương nhiên là sẽ được hưởng nhiều tình yêu thương rồi.”
Không biết khi nào Sở Dạ Ly đã bước vào, hắn hào phóng ngồi xuống, ta xấu hổ thu tay lại. Ánh mắt hắn quái dị quét qua ta và Đại công chúa: “Đây không phải người mà quốc sư nói để kể chuyện xưa cho tỷ đó chứ?”
Đại công chúa tự nhiên không biết có nguyên nhân gì giữa hai chúng ta, chỉ là gật đầu, lôi kéo đệ đệ của mình âu yếm dịu dàng nói: “Còn có mấy ngày, tin rằng quốc sư rất nhanh sẽ có thể tìm được biện pháp cứu sống đệ.”