Lý Quân cười nhạt: “Ông chắc chứ?”
Dứt lời, Lý Quân bỗng nhiên đánh một quyền.
Chỉ với khoảng cách không đến một bước chân, phạm vi di chuyển không lớn, nhưng lại rất mạnh mẽ, chính là Vịnh Xuân Quyền kích pháp.
Một quyền đánh ra, không khí vang lên âm thanh vùng nổ, đánh chính xác vào bụng của Hải Đức Thịnh.
Thời điểm Lý Quân đánh ra, Hải Đức Thịnh cũng đã vận khí đến bụng dưới, khiến nó giống như một tấm sắt.
Nhưng khi âm thanh bùng nổ vang lên, khuôn mặt hắn lập tức thay đổi, nhưng đã quá muộn để phòng thủ.
Giây tiếp theo, hắn cảm thấy một sức mạnh kinh khủng xuyên thấu da của mình, tràn vào trong cơ thể.
Cơn đau dữ dội dâng lên, cơ thể hắn ngay lập tức. cong thành hình con tôm, bay ngược về phía sau.
Sau khi rơi xuống đất, người hắn văng ra xa bảy, tám mét.
Hắn miễn cưỡng từ dưới đất bò dậy, nhưng lại cảm thấy cổ họng có cảm giác ngai ngái, phun ra một ngụm máu tươi.
Lúc này, trong mắt Hải Đức Thịnh hiện lên vẻ sợ hãi.
Đối phương tuyệt đối không chỉ là minh kình đỉnh phong, hôm nay có lẽ hắn phải chết...
Hắn đứng yên tại chỗ, hơi run rẩy.
Chỗ vừa bị đánh đã bị tổn thương nặng, không biết bên trong có bao nhiêu chiếc xương bị gấy.
“Rốt cuộc cậu là ai?” Hải Đức Thịnh hỏi.
Với thực lực như Lý Quân, không thể nào là người vô danh trong giang hồ.
Nhưng hắn không thể nhớ ra thân phận của Lý Quân.
“Tôi tên là Lý Quân, chắc hẳn ông chưa từng nghe. tên tôi.”
Quả nhiên, đối phương nhíu mày.
Thời điểm đó, Lý Quân đã đi tới trước mặt Hải Đức Thịnh.
Giây tiếp theo, ánh mắt Hải Đức Thịnh đột nhiên lộ ra vẻ dữ tợn, dùng một chiêu hắc hổ đào tâm, đánh úp về phía Lý Quân.
Dạng người như hắn làm sao có thể cam tâm chịu giết?
Tuy nhiên cùng lúc lòng bàn tay của hắn đánh tới, Lý Quân cũng không chút do dự đá ra.
Cú đá này khí tức cuồng bạo, ra sau nhưng lại đến trước.
Sắc mặt Hải Đức Thịnh đột nhiên biến đổi dữ dội, hắn không còn quan tâm đến việc tấn công Lý Quân nữa,cơ thể cấp tốc lui về phía sau để né tránh công kích của Lý Quân.
Tuy nhiên, Lý Quân lại bước về phía trước, làm một động tác khác, mang theo tiếng bước chân, cả người đột nhiên dường như đã cao lên rất nhiều.
Cánh tay vung lên, đuổi theo đối phương.
Hải Đức Thịnh vừa thoát khỏi sự tấn công của Lý Quân đã nhìn thấy Lý Quân dùng búa bổ xuống như thần, hắn không khỏi bị doạ đến hoảng sợ.
Hắn cuống quít giơ tay lên bảo vệ đầu.
“Rắc” một tiếng, hai tay truyền đến tiếng gãy xương.
Dư âm nắm đấm không giảm, sau khi chặt xuống hai tay thì lại bổ vào vai của Hải Đức Thịnh.
“Đùng!”
Dưới sức mạnh mạnh mẽ, Hải Đức Thịnh trực tiếp. quỳ rạp xuống.
Giây tiếp theo, Lý Quân đá một cước, cơ thể Hải Đức Thịnh bay ra xa năm, sáu mét, ngã quy xuống đất, toàn
bộ lồng ngực sụp xuống.
Máu tươi không ngừng tuôn ra khỏi miệng hắn, tựa như chó chết.
Còn Lý Quân thong thả đi tới trước mặt hắn, nhìn hắn một cách trịch thượng, vẻ mặt hờ hững.
“Nói cho tôi biết huyết ngọc châu có tác dụng gì, tôi có thể tha cho ông khỏi chết.”