Lý Quân và Quách Thanh Sơn bước xuống xe, sau lưng còn có mấy vệ sĩ mặc đö đen đi theo.
Trước cửa công ty.
Hai nhân viên an ninh nhìn thấy Quách Thanh Sơn thì vội vàng cúi chào.
Quách Thanh Sơn giới thiệu: 'Mặc dù hiện nay người đại diện của tập đoàn Thịnh Thế đã đứng tên tôi, nhưng một nhóm người do Trương Hướng Đông cầm đầu vẫn luôn chiếm giữ công ty, không chịu giao ra."
“Trương Hướng Đông có thực lực không thua kém 1ôi, hơn nữa gã ta còn liên kết với năm sáu tên thuộc hạ đắc lực trước đây của Lôi Kim Sinh, trong số đó có mấy tên Hoá Kinh, tôi không thể làm gì được bọn họ, tên Trương Hướng Đông còn uy hiếp nói, nếu còn nhìn thấy tôi sẽ giết chết tôi.”
Quách Thanh Sơn cáo trạng với Lý Quân, sắc mặt có chút uất ức, phẫn nộ.
Bước vào đại sảnh, đi thẳng đến phòng họp ở' tầng cao nhất.
Chỉ thấy trong phòng họp có vài bóng người đang ngồi
Trong phòng họp, một gã đàn ông trung niên với vẻ mặt hung dữ đang ngậm điếu xì gà trên tay, trên ngón tay đeo một chiếc nhẫn màu ngọc bích.
Xung quanh gã ta có hơn mười người đàn ông khác cũng mặc vest, nhưng cổ áo đều mở rộng, khiến cho căn phòng tràn ngập khói thuốc.
Khi Quách Thanh Sơn và Lý Quân bước vào phòng họp, vô số ánh mắt lạnh lùng lập tức hướng về phía họ.
Trương Hướng Đông hít một hơi thuốc, nhả khói ra rồi chỉ vào Quách Thanh Sơn mắng: "Tên họ Quách kia, mày không biết điều hả, quên lời tao dặn lần trước rồi à? Mau cút đi, bằng không tao cho mày biết tay!"
Trương Hướng Đông nhìn qua là biết thuộc kiểu người hung hăng, chửi bới tục tíu, miệng lưỡi cay độc.
Cùng lúc đó, có một vài người trong phòng đứng dậy, xắn tay áo lên, sẵn sàng ra tay.
Những người này đều có thực lực đạt đến cảnh giới Hóa Kình. Phải biết rằng Quách Thanh Sơn cũng chỉ mới là Hóa Kình đỉnh phong, vậy nên họ không coi hắn ra gì.
Trước đây, Quách Thanh Sơn không thể cứng đối cứng với bọn họ, nhưng hôm nay có Lý Quân chống lưng thì mọi chuyện khác rồi.
Ngay lập tức, Quách Thanh Sơn hừ lạnh một tiếng: "Trương Hướng Đông, mắt chó của mày mù à, không nhìn xem người bên cạnh tao là ai?"
"Điện chủ đích thân đến, mà bọn mày còn dám hung hăng, quả thực là muốn chết”
Khi nghe đến hai chữ "Điện chủ", bầu không khí trong căn phòng bỗng trở nên khác thường.
Mặt của Trương Hướng Đông không tự chủ được giật giật.
Danh tiếng của một người có thể ảnh hưởng đến cả một tổ chức, Lý Quân đã từng tàn sát bừa bãi ở trụ sở, ngay cả thủ lĩnh Lôi Kim Sinh của bọn họ cũng bị Lý Quân giết chết.
Chính vì sợ hãi Lý Quân nên bọn họ mới về dưới trướng nhà họ Vạn, hy vọng có nhà họ Vạn làm chỗ. dựa.
Nghe nói người trước mặt chính là Lý Quân, tất cả mọi người trong phòng họp đều hoảng sợ.
Những người đang ngồi trên ghế cũng đứng bật dậy.
Lý Quân cười lạnh một tiếng, ánh mắt lướt qua những người có mặt.
Mặc dù không nói lời nào, nhưng khí thế hung hãn đã khiến cho mọi người có mặt không thở nối.
"Lôi Kim Sinh đã chết, dù tụi mày là đàn em của hẳn, tao vốn cũng không muốn truy cứu đâu, nhưng không ngờ tụi mày lại dám phản bội."
Lý Quân lạnh lùng nói.
Đối với kẻ phản bội, cách giải quyết của anh rất đơn giản, giết là được.
Tất nhiên, cũng không thể chỉ nghe lời nói một phía của Quách Thanh Sơn, vì vậy Lý Quân mới không trực tiếp ra tay.
Nghe lời nói của Lý Quân, phòng họp lập tức im ắng không có một tiếng động.
Quách Thanh Sơn không nhịn được, đắc ý nói: “Thế nào, bây giờ biết sợ rồi à? Tụi mày không phải rất oai sao? Không phải nói muốn đuổi tao ra khỏi tập đoàn, thậm chí giết tao sao?"
Quách Thanh Sơn có thể nói là đã trút được cơn tức mấy ngày nay.