Cát Minh Trí trước mặt Lý Quân liên tục cúi đầu khom lưng, cậu hai nhà họ Cát kiêu căng ngạo mạn ngày thường, lúc này cung kính biết bao, hèn mọn biết bao.
Điều này khiến tất cả mọi người có mặt đều cảm thấy đầu óc ong ong.
Quản lý nhà hàng nhìn Lý Quân với vẻ mặt kinh ngạc, không ngờ uy thế của người thanh niên này lại lớn đến vậy, có thể khiến cậu hai nhà họ Cát khom. lưng cúi đầu.
Bên cạnh đó, Đường Trúc và Cố Nghiên thì thấy không có gì lạ, chỉ là nhà họ Cát mà thôi.
Đừng nói là cậu hai nhà họ Cát, ngay cả toàn bộ nhà họ Cát, nếu Lý Quân muốn, chẳng phải chỉ trong nháy mắt là có thể diệt trừ sao.
Lý Quân không hề đứng dậy, thậm chí còn không thèm liếc nhìn Cát Minh Trí lấy một cái.
Mà Trương Bảo Sơn đã sợ ngây người, những giọt mồ hôi to như hạt đậu rơi xuống từ trán.
Cát Minh Trí quay người lại, giơ chân đá vào người Trương Bảo Sơn.
Trương Bảo Sơn lùi về sau hai bước mới đứng vững cơ thể.
Cát Minh Trí lại cầm một chiếc ghế ở bên cạnh, định đập vào đầu Trương Bảo Sơn.
Cậu hai nhà họ Cát ra tay, những vệ sĩ của Trương Bảo Sơn càng không dám thở mạnh.
"Đừng làm ảnh hưởng đến hứng ăn của tôi."
Lý Quân nhàn nhạt lên tiếng.
Cát Minh Trí lập tức đặt ghế xuống, gật đầu nói: “Thưa anh Lý, tôi hiểu rồi, anh yên tâm, tôi sẽ cho anh một câu trả lời thỏa đáng”
Quay đầu lại, ra lệnh cho mấy tên vệ sĩ: "Đưa tên khốn này về cho tao."
Nói xong, Cát Minh Trí dẫn theo một đám đàn em nhanh chóng rút lui, rất nhanh đã đi sạch sẽ.
“Tiếp tục ăn cơm đi”
Lý Quân cười tủm tỉm nói
Đồng thời, vây tay với người quản lý nhà hàng vẫn còn đang ngẩn người, rút một tấm danh thiếp đưa cho đối phương.
“Tôi thấy anh làm việc khá lanh lợi, có hứng thú đến tập đoàn mới mở của tôi làm việc không, lương tăng gấp đôi thế nào?"
Nghe vậy, quản lý nhà hàng lập tức lộ vẻ khó xử trên mặt.
Anh ta cũng nhìn ra Lý Quân là một nhân vật lớn, đi làm công chính là để kiếm tiền, lương tăng gấp đôi đương nhiên là tốt, nhưng vấn đề là ông chủ của nhà hàng đã đến rồi, ngay sau lưng anh ta kìa
Hóa ra là hôm nay ông chủ nhà hàng tình cờ có mặt ở đây, thấy cậu hai nhà họ Cát đến gây chuyện, ông chủ nhà hàng liền trốn trong đám đông.
Ông chủ nhà hàng có mặt tại hiện trường, khiến người quản lý không biết trả lời Lý Quân như thế nào.
"Có thể khiến anh Lý đào góc tường, quản lý Vu,cậu đúng là may mẫn”
Lúc này, ông chủ nhà hàng cười tủm tỉm bước ra.
"Xin chào anh Lý, tôi là ông chủ của nhà hàng này, tôi đồng ý để cậu ấy đến công ty anh Lý làm việc”
“Hóa ra anh là ông chủ."
Lý Quân cũng có chút xấu hổ, trước mặt ông chủ mà đào góc tường, nhưng anh thực sự thấy người. quản lý này rất tốt
"Vậy thì cảm ơn ông chủ."
Lý Quân cười nói.
"Anh Lý khách sáo rồi
"Anh quen biết tôi?”
Lý Quân nhướng mày.
Xem thái độ của ông chủ, rõ ràng là biết thân phận của anh.
“Sàn đấy quyền anh ngầm mấy ngày trước tôi cũng có đi xem”
Ông chủ nói.
Lý Quân lúc này mới bừng tỉnh.
Người quản lý nhận danh thiếp của Lý Quân rồi rời đi, không dám làm phiền Lý Quân và những người khác.
Phải đến khi Lý Quân và những người khác ăn xong rời đi, ông chủ và người quản lý mới xuất hiện trở lại.