“Lần này chủ tịch Chu cần đi đến chỗ của Đại Vương Ngọc Diệp Tiêu để đổ thạch, ông chủ Lý đi theo để hỗ trợ.” Quách Phong Xuân giới thiệu.
Đối với Lý Quân, trong lòng ông ấy vẫn có chút nghi ngờ, nhưng nếu đã được Chu Bỉnh Khôn mang đến, nghĩ đi nghĩ lại chắc có lẽ cũng có một số năng lực thực sự.
“Ông chủ Quách, chủ tịch Chu, xin thứ lỗi cho lời của tôi, ông chủ Lý còn trẻ như vậy, nhìn không giống cao thủ đổ thạch cho lắm” Tôn sư phụ thẳng thắn nói.
Ngay cả người chịu trách nhiệm bảo vệ sự an toàn của Chu Bỉnh Khôn là Duẫn Á Duẫn cũng không khỏi lắc nhẹ đầu.
Thực tế sau khi biết Lý Quân chịu trách nhiệm giúp đỡ Chu Bỉnh Khôn xem ngọc thì trong lòng hắn cũng nghi ngờ năng lực của Lý Quân.
Tất nhiên, hän cũng không muốn đắc tội với ai nên luôn không nói ra điều đó.
Nhưng đối với những gì mà Tôn sư phụ nói thì hắn thật sự rất đồng tình.
Do dự một lát, Quách Phong Xuân cũng lên tiếng nói: “Chủ tịch Chu, theo lý mà nói thì anh đem theo Lý Quân bên người tức là đã thừa nhận năng lực của cậu ta.”
“Chỉ là việc đổ thạch này dựa vào kinh nghiệm và cùng nhãn lực, ông chủ Lý còn trẻ như vậy nên, để cậu ta so với Diệp Tiêu thì rất khó mà nảm phần thẳng được.”
Chu Bỉnh Khôn cười: “Tôi tin tưởng Lý Quân.”
Chu Bỉnh Khôn đương nhiên biết, nếu lúc này ông nói ra bất kỳ nghỉ vấn nào thì có thể sẽ thật sự đắc tội Lý Quân.
“Chủ tịch Chu nếu đã nói như vậy, vậy chúng ta cũng không nói thêm gì nhiều nữa.” Quách Phong Xuân nói.
Tôn sư phụ cười cười, cũng không nói gì thêm. Lý Quân thì vẻ mặt vẫn cứ bình tĩnh.
Nhìn chất lượng những tảng đá xung quanh, anh cũng là lần đầu tiên đến thành phố đô thạch, cảm thấy khá mới mẻ.
“Lô nguyên thạch mới này đến từ mỏ Thương Sơn ở khu vực phía Nam. Khả năng có được ngọc bích từ chỗ này cực kỳ cao:
“Nếu ông chủ Lý muốn luyện tập, lúc này vừa hay có thể lấy đống nguyên thạch này luyện tập này.”
“Nguyên thạch của Thương Sơn có lớp vỏ dày, phản ánh rõ nhất trình độ của người giám định.” Quách Phong Xuân nói.
“Những khối ngọc bích giá trên trời trong tay Diệp Tiêu lần này cũng là đến từ mỏ đá Thương Sơn, vì vậy nếu có thể chọn ra chính xác chất lượng tốt xấu của lô nguyên thạch này, có thể chứng minh liệu có đủ tư cách để đổ thạch với Diệp "Tiêu hay không rồi”
Chu Bỉnh Khôn chân thành nói: “Vậy thì quá cảm tạ ông chủ Quách rồi."
“Nếu lần này đổ thạch phát tài rồi, tôi nhất định phải cảm †ạ ông chủ Quách một cách đàng hoàng.”
Rất nhanh, một số người do Tôn sư phụ dẫn đầu đã đến nơi chất đá.
Mỗi viên đá có một con số ghi ở phía trên, được đặt ở đó.
Bên cạnh có một số sư phụ, đang cầm những viên nguyên thạch.
Sau khi họ nhìn, bọn họ sẽ định giá từng viên đá dựa trên nhận định của riêng mình.
Tất nhiên, chất lượng bên trong của tảng đá thì không ai biết được.
Ngay cả những máy dò tiên tiến nhất trên thế giới cũng không thể phát hiện ra nó.
Một viên đá được định giá có thể cắt ra được Để Vương Lục cũng có thể chỉ có lớp vỏ màu xanh bên ngoài nhưng bên trong chứa đầy tạp chất.
Tôn sư phụ đi đến một khối trong đống đá đó, liếc nhìn một cái rồi chọn nó, nói: “Ông chủ, nếu ông cắt viên đá này, bên trong sẽ có ngọc bích.”
Tôn sư phụ cố tình thể hiện trước mặt mọi người.
Quách Phong Xuân cười nói: “Được, vậy thì cắt ra thử xem'
Tôn sư phụ cầm bút lên, vẽ vài nét lên viên đá rồi nói với người thợ cắt đá: “Cắt nó ral”