Vẻ mặt Lý Nỉ cũng có chút phức tạp.
Lý Quân chính là nốt ruồi son trong tim cô, chỉ là đến khi gặp lại cũng đã cảnh còn người mất.
Nghe nói Lý Quân vào tù vì bạn gái hồi đại học, tương lai tốt đẹp cũng đã không còn, nếu không thì chắc có lẽ cô có thể nối lại tiền duyên với Lý Quân!
Đáng tiếc.
Mười năm trước, Lý Quân là một nhân vật nổi tiếng trong trường học, là học sinh ưu tú được tất cả các thầy cô gửi gắm hy vọng, mà lúc đó, mấy người ở đây đều rất ngưỡng mộ Lý Quân.
Khi đó Lý Nỉ thích đứng ở trong đám đông để nhìn lên Lý Quân đang đứng trên bục nhận giấy khen, nhận lời khen ngợi từ giáo viên và tưởng tượng khi lớn lên, mình
có thể gả cho Lý Quân thì tốt biết mấy.
Mười năm trước Lý Nỉ muốn đuổi theo Lý Quân, nhưng không ngờ mười năm sau, ánh trăng sáng trước kia đã rơi xuống phàm trần, đúng là vận mệnh trêu người.
Lúc này khi Lý Quân nói muốn theo đuổi cô, trái tim Lý Nỉ chỉ gợn sóng nhẹ, sau đó bình tĩnh lại.
Sau khi khách sáo vài câu, Lý NỈ và những người khác đi vào trong.
Còn Lý Quân vẫn ngồi ở đó, sau khi hút xong điếu thuốc, anh lại châm tiếp điếu thứ hai...
Có một số người cứ sống ở trong ký ức là tốt nhất, một khi gặp lại lần nữa thì như là tuyết trắng bị dính dấu chân, cuối cùng không thể trở về sự tốt đẹp như trong trí nhớ nữa.
Trong hồ bơi suối nước nóng.
Mấy người Lý NỈ tìm một vị trí để xuống nước.
Giang Hoa đeo kính vốn luôn im lặng lại không nhịn được mở miệng: "Hải Đào, cậu nói xem bây giờ Lý Quân làm công việc gì?"
"Vừa mới ra tù, làm sao có công ty nghiêm túc nào muốn cậu ta. "
Nhậm Hải Đào thở dài một hơi: "Thật ra vừa rồi tôi muốn hỏi, nhưng lại không dám nói ra vì sợ cậu ấy sẽ xấu hổ."
"Từ khi đi học, Lý Quân đã có lòng tự trọng rất mạnh"
Trong lúc nói chuyện, Nam Cung Tuyết và những người khác đi ngang qua họ và đi về phía suối nước nóng.
Mặc dù cùng mặc áo tắm không có gì khác biệt với những vị khách khác, nhưng nhan sắc và khí thế của bọn họ vẫn khiến những người xung quanh vô thức nhỏ tiếng đi rất nhiều.
Thậm chí bạn gái Nhậm Hải Đào là Trương Oánh còn ngạc nhiên hơn, cô nói: “Người phụ nữ đó là Loan Thục Ninh, con gái của chủ tịch tập đoàn Loan Thị, lần trước em đã nhìn thấy cô ấy từ xa trong một bữa tiệc tối."
"Tập đoàn Loan Thị? Có phải tập đoàn sản xuất thuốc đó không?" Giang Hoa ở bên cạnh ngạc nhiên nói.
"Đúng vậy." Trương Oánh gật đầu: "Giá trị thị trường của công ty nhà cô ấy lên đến hàng chục tỷ."
"Em cũng biết cả người bên cạnh, người đó tên là Bạch Tinh, con gái của chủ tịch công ty Bạch Mã, là một nhân vật nổi tiếng trong giới thời trang, giá trị thị trường của công ty bọn họ cũng phải đến gần chục tỷ."
"Mặc dù không biết thân phận của mấy người khác là gì, nhưng chắc chắn có lai lịch không nhỏ."
"Khó trách khí thế của các cô ấy lại mạnh như vậy." Mấy người Lôi Linh Vũ đều hít sâu một hơi.
Không ngờ đi ngâm suối nước nóng thôi mà cũng có thể gặp được những nhân vật lớn như vậy.
Trong ánh mắt Lý Nỉ ở bên cạnh lộ ra chút khao khát.
Nếu có một ngày, cô cũng có thể nổi bật như những người này thì tốt biết mấy.