Mục lục
Tạp Đồ
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Trong công xưởng mới vừa hoàn thành Bặc Cường Đông đã chờ một lúc lâu. Thấy Trần Mộ tiến vào, hắn vội vàng đứng dậy.

- Chuyện gì?

Trần Mộ không có dong dài, trực tiếp hỏi.

Cẩn trọng đánh giá, liếc mắt nhìn Bặc Cường Đông lập tức nhận ra “Xếp” tinh thần đang không phải tốt. Bặc Cường Đông giỏi nhất là quan sát nét mặt, biết lúc này hẳn là nên ngắn lời.

- Giám Đốc, chúng ta đã hoàn thành việc ngài giao, căn cứ ngài chỉ thị, trên tất cả tác phẩm chúng ta đều lưu lại dấu hiệu Thiên Cánh.

Bặc Cường Đông cực kì cẩn thận nói, mặc dù đã tận lực khắc chế, nhưng thần sắc vẫn khó nén hưng phấn.

Hắn hiện tại đối với “Xếp trẻ” này bội phục sát đất. Kì thật không riêng gì hắn, hiện giờ trong Thiên Cánh, lại có ai đối với “Xếp”không phải vừa lại kính vừa sợ? Nếu như không phải “Xếp”làm ra mẫu tạp kia, chỉ bằng vào thực lực chính bọn họ, tuyệt đối làm không ra tinh phẩm như vậy. Dù chỉ là bắt chước, bọn họ cũng tốn hao vô số tâm lực, cũng chính bởi vì như thế bọn họ mới càng cảm thấy bản lĩnh “Xếp” sâu không lường được.

Khi Trần Mộ bắt bọn họ trên mỗi huyễn tạp đều ghi lên dấu hiệu đặc thù của Thiên Cánh, bọn họ cũng không hiểu được “Xếp”muốn làm cái gì, đến khi phóng thích hình ảnh thấy dấu hiệu Thiên Cánh xuất hiện trên góc quảng cáo bọn họ mới bừng tỉnh đại ngộ.

Nghĩa là “Xếp” muốn thông qua phương thức này thành lập logo Thiên Cánh!

Mọi người một bên bội phục, một bên sợ hãi than, bội phục chính là “Xếp” tính toán lâu dài, sợ hãi than chính là “Xếp” có thực lực, đại khái phải có được đầu óc thâm sâu mới nghĩ ra sách lược này. Biển quảng cáo công ích, một lần dựng lên tồn tại đến mấy năm, vô hình trung cho Thiên Cánh dựa vào mà quảng cáo miễn phí? Mà giáo án huyễn tạp, càng tuyệt hảo mọi điểm. Bặc Cường Đông cân nhắc nên bán giáo án huyễn tạp ra thị trường hay không, hắn tin tưởng huyễn tạp này nhất định đắt hàng.

Trần Mộ cũng không biết, trong thời gian ngắn ngủn, mọi người đối với hắn cách nhìn đã xảy ra biến hóa nghiêng trời lệch đất.

Hắn làm gì biết cái gì sách lược? Hắn sở dĩ giao cho Bặc Cường Đông đi nhận công ích nghiệp vụ, bất quá vì loại nghiệp vụ này rất dễ nhận. Hắn chỉ muốn mau mau tìm hiểu đám nhân viên này khả năng như thế nào, nếu có điều kiện nên không ngại thử một lần, nếu như bọn họ không đủ khả năng. Hắn khẳng định sẽ đem Thiên Cánh giải tán. Còn vấn đề dấu hiệu, hắn chỉ bắt chước Lôi Tử việc này.

Còn nhớ năm ấy, thự danh “Mộc lôi” tạp ảnh được hoan nghênh tại đông vệ học phủ ra sao a.

Trần Mộ vô tình giống như “ngáp phải ruồi”, cho nên khi hắn thấy ánh mắt Bặc Cường Đông, trong lòng hơi hơi khó hiểu, bất quá hắn cũng mặc kệ. Nghe xong Bặc Cường Đông báo cáo, Trần Mộ cũng không có cái gì phản ứng.

Trời đất, vậy cũng là chuyện trọng yếu sao?

Bất quá Trần Mộ cũng không phản ứng. Mà là gật đầu:

- Ân. Chuyện này làm tốt lắm.

Mới làm lãnh đạo dù thời gian không dài hắn vẫn biết kiến thức cơ bản của người làm “Xếp” nên nặng nhẹ lúc nào.

Bặc Cường Đông thần sắc càng thêm kích động:

- Giám Đốc, qua những việc này mới vừa rồi chúng ta đã ký được vài hợp đồng, dù chưa lớn lắm, sách lược của ngài thật sự cao minh!

“Xếp”quả nhiên là “Xếp”, thầy Trần Mộ vẻ mặt như không, Bặc Cường Đông quả thực sùng bái đến vô cùng.

Tin tức này thật ra Trần Mộ tinh thần hơi rung lên, giảm hẳn mệt mõi, chỉ cần có đơn hàng, hắn cũng sẽ không ngại ít.

Giá trị lợi nhuận chắc chắn không thấp hơn so với nhất tinh năng lượng tạp đâu? Hắn làm nhất tinh năng lượng tạp gần ba năm vốn thu nhập còm cõi. Tự nhiên sẽ không ngại tiền ít mà không làm. Lại nói, để nhân viên nhàn rỗi thì mình cũng phải trả tiền.

- Tốt lắm, Cố gắng thực hiện tốt các hợp đồng này nhé.

Trần Mộ một phen khuyến khích Bặc Cường Đông.

Trở lại phòng huấn luyện Trần Mộ cũng không nghỉ ngơi. Nói chuyện với Bặc Cường Đông một lát, hắn cảm giác thể lực khôi phục lại một ít.

Ngồi ở một bên, hắn nhìn máng nước xuất thần. Nước trong máng yên tịnh, nhìn từ xa như một khối thủy tinh lớn, trong suốt sáng long lanh, không có nửa điểm mãnh liệt chảy xiết như mới vừa rồi. Cười khổ, hắn nhận ra trước giờ hắn vẫn tưởng mình đối với thủy tính hiểu rất rõ, nhưng giờ mới biết. Còn kém xa lắm. Bất quá ngẫm lại cũng là bình thường. Vô luận huyễn tạp tái hiện giống chân thật như thế nào. Nó cuối cùng không phải thật sự.

Chính mình chỉ bất quá tại thế giới nước mô phỏng rèn luyện cảm giác cùng né tránh thủy thảo. Liền khờ dại tưởng rằng thủy tính đã phi thường nhuần nhuyễn. Mấy ngày nay, hắn cảm xúc sâu đậm. Trong nước di chuyển nghe qua thì dễ dàng, nhưng bên trong ẩn chứa rất sâu học vấn. Duy A từng biểu diễn cho hắn xem qua, người này tại trong nước di chuyển tốc độ cao giống như săn báo.Lực chảy tựa hồ không mang đến bất cứ gì ảnh hưởng cho hắn, thấy vậy Trần Mộ cực kì hâm mộ không thôi.

Ngồi dưới đất, nhìn máng nước trong suốt trước mặt, Trần Mộ tự vấn lại các kinh nghiệm trong mấy ngày luyện tập vừa qua. Hắn cảm thụ ra là nước trong thật tế cùng nước mô phỏng sai biệt nhau rất nhiều.

Đột nhiên, một ý niệm hiện ra trong đầu hắn.

Nếu, nếu chính mình trong dòng nước thật sự rèn luyện cảm giác sẽ có hiệu quả gì?

Đúng vậy, nếu như trong thế giới nước thật sự rèn luyện cảm giác sẽ sinh ra cái dạng kết quả gì chứ? Hắn hiện tại đã đạt cực hạn rèn luyện cảm giác trong thế giới nước mô phỏng, Nếu rèn luyện trong dòng chảy thật sự thì sao?.

Ý nghĩ này như tia chớp lóe ra trong đầu hắn. Trong lòng hắn dâng lên một cỗ xúc động mãnh liệt, muốn lập tức làm thử ngay. Bất quá hắn vẫn lặng yên, nhìn chăm chú vào máng nước trong suốt, đầu óc rất nhanh tính toán. Vì vấn đề dính dáng đến cảm giác, hắn cũng không dám có chút liều lĩnh.

Hắn rất nhanh liền ý thức được vấn đề mấu chốt, nếu có thể tại trong nước luyện tập, vậy tại sao thần bí tạp phiến lại chế tạo thế giới nước mô phỏng chứ?

Suy nghĩ hồi lâu vẫn không được đáp án, hắn liền dứt khoát thay đổi góc độ nhận định:

- Thế giới nước mô phỏng cùng dòng nước chân thật có cái gì khác nhau?

Nghiền ngẫm một chút, Trần Mộ lập tức phát hiện vấn đề. Thế giới nước mô phỏng cùng dòng nước thật sự đều giống nhau tất cả, dù có sai biệt nhưng cũng không lớn. Sai biệt duy nhất là hô hấp. Tại thế giới nước mô phỏng, có thể tự nhiên hô hấp, mà ở dưới nước thật thì không cách nào làm được điểm này.

Trần Mộ càng nghĩ càng hưng phấn, hắn chắc chắn đây nhất định là vấn đề mấu chốt. Nhưng trong lòng hắn vẫn còn khá nhiều nghi vấn: “Lúc đầu người sáng lập nghĩ như thế nào ra phương pháp này? Chẳng lẽ hắn cũng có thế giới nước mô phỏng huyễn tạp sao? Nếu như không có, hắn làm sao giải quyết vấn đề này chứ?

Trong phòng huấn luyện, Trần Mộ lẳng lặng ngồi cau mày vắt óc suy nghĩ.

Ở trong nước không cách nào hô hấp, đây là một vấn đề nan giải. Rèn luyện cảm giác thời gian thường thường đến mấy giờ, thậm chí dài hơn dự tính. Nếu không mượn công cụ trợ giúp khác, Trần Mộ nhiều nhất chỉ có thể kiên trì khoảng mười phút, thời gian này là cực hạn. Mà mười phút, đối với rèn luyện cảm giác mà nói, thật sự quá ngắn.

Nhưng không có công cụ nào có thể làm cho người ta tự do tự tại dưới đáy nước buông lỏng hô hấp. Dù sao rèn luyện cảm giác toàn bộ tinh thần phải tập trung, đó là một loại trạng thái rất kỳ diệu, khi tiến vào ý thức trạng thái, phản ứng con người vừa mẫn cảm lại vừa chậm chạp. Mẫn cảm là bởi vì lục thức trở nên linh mẫn, chậm chạp là hành động thể hiện ra. Tại trạng thái này, con người căn bản không cách nào khống chế thân thể của chính mình hữu hiệu.

Suy nghĩ hồi lâu, Trần Mộ hiểu được là nên thí nghiệm thử. Suy nghĩ một chút, hắn gõ mạnh cửa tĩnh thất, vài giây sau, Duy A mở cửa, lộ ra vẻ mặt cứng như đá hỏi:

- Chuyện gì?

- Ta có chút sự tình muốn nhờ ngươi hỗ trợ.

Trần Mộ nói.

Duy A cũng không hỏi là chuyện gì, trực tiếp từ trong phòng đi tới.

Thấy Duy A nhìn mình, Trần Mộ trần ngâm một chút nói:

- Ta sẽ lặn dưới nước, ngươi chú ý quan sát, nếu như phát hiện được ta hô hấp có vấn đề lập tức kéo ta ra. Ờ, chính là như vậy.

Duy A không hỏi tại sao, rất dứt khoát nói:“Được.”

Có Duy A bảo hộ, Trần Mộ trong lòng nhất thời nhẹ đi rất nhiều. Như vậy sẽ không lo lắng cho mình khi đang luyện tập xuất ra tình trạng gì.

Bò lên trên thủy tào, Trần Mộ nhìn Duy A liếc mắt một cái, trên lưng mang phụ trọng, liền nhảy vào trong máng nước.

Trải qua nhiều lần rèn luyện, Trần Mộ đã quen thuộc, nước trong máng chỉ vừa đến cằm hắn. Đứng ở trong nước, Trần Mộ mất năm phút đồng hồ để ổn định cảm xúc của mình. Lúc này tinh thần tập trung cao độ, tất cả đích tạp niệm đều bị hắn bài trừ.

Hít thật sâu một hơi, Trần Mộ chậm rãi ngồi vào trong nước.

Vừa mới tiến vào trong nước, cả thế giới phảng phất đột nhiên cách ly, trong tai tạp âm nhất thời nhỏ đi rất nhiều. Ngay từ đầu tiến vào trong nước, cảm giác từ tai và mũi làm cho hắn cảm thấy không khỏe, bất quá hắn thích ứng rất nhanh. Màng nước tựa như một lá chắn, đem hắn cùng thế giới bên ngoài tách ra, Trần Mộ tâm cảnh yên lặng thần kỳ.

Biết chính một hơi cũng không thể chống đỡ lâu, hắn không dám lãng phí, lập tức thu liễm tâm thần, dựa theo quá trình rèn luyện quen thuộc bắt đầu.

Hắn tiến vào trạng thái rèn luyện rất nhanh, điều này có được do hắn ngày thường vô luận tại tình huống nào đều kiên trì luyện tập, cho nên mới nhanh như vậy bài trừ quấy nhiễu.

Cảm giác giống như gợn sóng tuôn ra, trong cơ thể cảm giác xoắn ốc cũng bắt đầu chuyển động.

Một loại cảm thụ hoàn toàn kỳ lạ.

Trong cơ thể cảm giác xoắn ốc phát ra từng tia tại trong nước rất khó khống chế, chỉ cần gợn sóng thoáng nhộn nhạo, các tia cảm giác liền theo dòng nước chảy ba động mà phiêu động, hoàn toàn không bị khống chế. Trần Mộ không hề nghĩ đến sẽ gặp phải tình huống như vậy, các tia cảm giác thường ngày nghe hắn điều khiển dễ dàng, mà ở trong nước, chúng nó hoàn toàn bất tuân.

Trần Mộ đem tất cả tâm lực khống chế các tia cảm giác, song khó khăn vượt qua hắn tưởng tượng. Chỉ trong chốc lát, vô số tia cảm giác giảm đi một nửa, bởi vì đã bị dòng chảy ngầm quấy nhiễu, mất đi liên lạc với hắn, tiêu tán tại trong nước.

Trần Mộ nhất thời luống cuống, cố gắng cách mấy, vẫn như cũ không cách nào ngăn cản các tia cảm giác biến mất. trong nước thật sự, tình huống phức tạp khác xa so với thế giới nước mô phỏng, nếu như nước mô phỏng là mưa phùn gió nhẹ thì trong nước thật sự chính là cuồng phong bạo vũ.

Mà Trần Mộ lúc này như chiếc thuyền tam bản bé nhỏ phiêu diêu trong mưa gió.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK