Nhưng thoát vĩ toa vẫn không thể không sinh ra năng lượng ba động, dù không lớn, nhưng bởi vì song phương khoảng cách quá gần, Tiểu Man lập tức phát hiện.
Hắn tại đó!
Không chút do dự mười lăm năng lượng thể đã được nàng thủ sẵn lập tức rời khỏi tay, chúng nó tụ lại thành một sợi dài, nhắm nơi năng lượng ba động sinh ra bắn tới, tạo nên âm thanh vi vu. Song ngay lúc này, một tiếng rít run động mãnh liệt đột nhiên vang lên, áp chế âm thanh do năng lượng thể sinh ra.
Tiểu Man mặc dù kinh hãi nhưng không rối loạn, tâm tình buông lỏng không ít. Điều nàng sợ nhất là đối phương ẩn nấp đâu đó rất khó đề phòng. Đối phương tấn công kích dù sắc bén vô cùng nhưng lại làm bại lộ vị trí, cũng là loại bỏ ưu thế lớn nhất của hắn. Trước giờ chiến đấu Tiểu Man không hề ngán ngại trận địa chiến, hay là du chiến.
Âm, ầm…. âm thanh liên tiếp nổ vang, Tiểu Man đột nhiên biến sắc!
Toàn bộ mười lăm năng lượng thể bị phá hủy! Mỗi một năng lượng thể cùng cảm giác của nàng đều có mối liên lạc đặc thù nên khi chúng nó vừa bị phá hủy nàng liền biết. Mười lăm đạo năng lượng thể lại không thể ngăn trở đạo năng lượng toa chút nào. Mà làm cho nàng cảm thấy hoảng sợ là khí thế cực mạnh của đạo năng lượng toa khi bẻ gãy mười lăm đạo năng lượng thể!
Nàng phản ứng cực nhanh, lập tức dâng lên lồng năng lượng.
Màu vàng cam của Quất tử làm cho nàng cảm thấy ấm áp, trong lòng nàng cũng cảm thấy an toàn hơn. Trong quá khứ chiến đấu, quất tử chưa bao giờ bị ai công phá thành công. Cho nên mỗi một lần dâng lên quất tử, đều làm cho nàng cảm giác rất an toàn.
Binh!
Tiểu Man chỉ cảm thấy một cỗ sức mạnh chấn động, giống như bị một cây búa đánh trúng, chân không khỏi trượt về phía sau. Quất tử không bị vỡ, nhưng ánh sáng vàng sậm như thật hiện giờ đã trở thành gần như trong suốt mỏng manh.
Đây là năng lượng toa sao? một cái năng lượng toa nho nhỏ làm sao có thể có lực đánh đáng sợ như thế?
Ánh mắt nàng kinh hoảng nhìn xuyên qua lồng năng lượng đã gần như biến thành trong suốt..
Đối phương cách nàng đã không tới tám thước!
Đó là sách lược của Trần Mộ. Thoát vĩ toa mặc dù mạnh mẽ. Nhưng bởi vì năng lượng ba động, nên dễ dàng bị phát hiện. Nếu muốn chiến thắng một tạp tu như Tiểu Man, đơn thuần dựa vào phương diện sử dụng tạp phiến của mình. Hiển nhiên là không thực tế. Nhưng do Trần Mộ đã sớm hiểu được, không chỉ dựa vào kỹ thuật sử dụng mà còn phải bắng vào sức lực mới có thể chiến thắng trận này.
Lợi dụng năng lượng ba động của thoát vĩ toa hấp dẫn chú ý của đối phương, nhưng ý đồ chính của hắn lại là động tác kế tiếp. Ngay khi bắn thoát vĩ toa đi, hắn liền chuyển thắt lưng. Từ trong bức tường nhắm vào cạnh hông Tiểu Man vọt tới.
Lúc này hắn lộ rỏ vẻ lão luyện như một thợ săn, một khi ra tay đều là nguy hiển trí mạng
Hắn biết chắc Tiểu Man cũng không để hắn thoải mái tiếp cận, vì đối phương là tạp tu kinh nghiệm phong phú, trọng yếu hơn là, nàng là một cao thủ.
Cho nên hắn di chuyển lộ tuyến rất kì lạt. Người xoay nghiêng. Thân hình giãn ra, chạm đất lặng yên không tiếng động, làm cho người ta cảm giác nhẹ nhàng vô cùng. Đây là kỹ xảo tránh né mà trước kia ma quỷ nữ chỉ cho hắn, lúc này hắn sử dụng, so với ngày xưa cao minh hơn rất nhiều.Nếu có ma quỷ nữ ở đây chứng kiến.Không biết sẽ có cảm tưởng gì.
Ngay khi chạm đất trong nháy mắt, Tay chân hắn đột nhiên nhún lại, tựa như bốn cái lò xo, tư thế quỷ dị vô cùng. Từ mặt đất bắn lên, hắn đã hoàn thành biến hướng. Tư thế này cho hắn không gian biến hướng cực lớn, hắn có thể tùy ý hướng bất cứ phương hướng nào vọt đi.
Việc biến hướng như vậy. Làm người khác khó lòng phòng bị, mà ngay khi tay chân hắn vừa mới rời khỏi mặt đất, Tiểu Man tưởng rằng hắn muốn vọt lên,nhưng thân thể của hắn đột nhiên cực kì quỷ dị ngược lại dán sát mặt đất, tựa hồ không chịu tác động của quán tính.
Sắc mặt Tiểu Man trắng không còn chút máu!
Từng động tác của đối phương đều nằm ngoài dự liệu của nàng, nàng hoàn toàn nhìn không ra tiết tấu của hắn, mặc dù có thể thấy rõ từng động tác, nhưng lại không thể đoán trước được. Động tác hắn nhanh như tia chớp, quỷ dị khó dò, tần suất cực nhanh, dù nàng đã gặp qua rất nhiều loại tạp tu, cũng không khỏi hoảng sợ.
Trong bảy tám thước ngắn ngủi, đối phương biến hướng tới hai mươi sáu lần!
Số liệu này mà truyền ra bên ngoài, đủ làm liên bang rung động, cho bất cứ một tạp tu cận chiến nào cũng phải xấu hổ, cũng đủ làm cho các tên chuyên cách đấu phải đâm đầu vào tường mà chết!
Ánh mắt Tiểu Man mờ mịt, nàng không hiểu sao một kẻ yếu ớt lại chống được áp lực kinh người như thế. Trong bảy tám thước khoảng cách, thời gian không tới một giây, hoàn thành hơn hai mươi lần biến hướng, tần suất như thế cho dù là người sắt cũng phải vỡ thành vô số khối.
Thân thể loài người làm sao có thể dị thường đến tình trạng này?
Khoảng cách hai bên thu ngắn cực nhanh, Tiểu Man cắn răng, mặc dù chịu đả kích nghiêm trọng, nhưng nàng cũng không muốn đầu hàng dễ dàng như thế. Cho dù không cách nào đoán trước động tác đối phương, nàng cũng không phải vô kế khả thi. Ánh mắt lúc ban đầu sợ hãi chợt kiên định, mình không thể buông tha dễ dàng như vậy!
Năng lượng thể từ trên tay nàng điên cuồng phóng ra hướng bốn phương tám hướng, những năng lượng thể này cũng không có mục tiêu, tạo nên một công kích đặc biệt!
Lấy nàng làm trung tâm, vô số năng lượng thể hướng bốn phía bắn ra! Kích này Tiểu Man không giữ lại bất cứ gì, tựa như một con nhím bị buộc đến tuyệt cảnh, điên cuồng bắn ra tất cả lông nhọn trên người, tức thời Trần Mộ vô cùng chật vật!
Đáng chết!
Hắn không dám kích hoạt lồng năng lượng, một khi hắn khởi động lồng năng lượng, tốc độ của hắn sẽ chậm lại. dù chậm không đến một giây, nhưng đối phương là tạp tu cao thủ như vậy, đủ để cho trận chiến phát sinh biến hóa, công phu chuẩn bị của hắn sẽ trôi theo dòng nước.
Mặc dù nhìn như đang chiếm thượng phong, nhưng Trần Mộ biết rõ mình đạt được là do xuất kì bất ý, phong cách chiến đấu của mình rất khác biệt với tạp tu bình thường. Một khi đối phương thích ứng, song phương sẽ trở lại điểm khởi đầu, cuối cùng bị thua nhất định là mình.
Không thể lùi lại, cũng không thể do dự!
Lui thì bại, bại thì chết! Đi tới mặc dù nguy hiểm, nhưng khả năng chiến thắng cũng đủ lớn.
Trần Mộ quyết định thật nhanh, cắn răng, kiên trì đến cùng, dưới chân không trì hoãn, vọt vào trong “Mưa gai”!
Dường như bị kích thích, Trần Mộ cảm giác lúc này rõ ràng vô cùng. Thời gian trở nên cực kì thong thả, cảnh tượng chung quanh đều biến thành chậm chạp. Đột nhiên hắn cảm thấy cảnh tượng này phi thường quen thuộc. Hắn phảng phất cảm như mình đang lúc tiến hành rèn luyện độ linh mẫn của cảm giác!
Nhưng lần này, ngoài việc cảm thấy chúng nó, còn cần phải tránh thoát chúng nó.
Mỗi một đạo năng lượng thể, hiện ra trong đầu hắn rất rõ, hắn thậm chí có thể thấy rõ cái đuôi nhỏ của chúng. Trần Mộ hoàn toàn tiến vào trạng thái, trong lòng hoàn toàn yên tĩnh, không sợ hãi, không khẩn trương, ngoại cảnh đều rời xa hắn, trong cảm giác hắn, chỉ còn những năng lượng thể nòng nọc.
Rụt vai, xoay thắt lưng, vượt qua một đạo năng lượng thể! Dang hai chân ra, bỏ qua hai đạo năng lượng thể......
Đây là một loại trạng thái rất kì quái, Trong cảm giác của hắn, những năng lượng thể đang di động, mà động tác của mình lại thong thả giống như chiếu chậm. Song, động tác nhìn có vẻ chậm chạp lại phù hợp với chuyển động dường như không có bất cứ quy luật gì của năng lượng thể.
Nhưng số lượng năng lượng thể nòng nọc quá nhiều, Trần Mộ chỉ có thể lựa chọn tránh những nơi yếu hại.
Xuy xuy xuy!
Vai trái, bắp chân, cạnh sườn … liên tục xuất hiện vết thương nhỏ máu, nguy hiểm nhất là gò má của hắn, nếu như hắn nghiêng đầu hơi chậm một chút, chắc chắn năng lượng thể nòng nọc sẽ chui vào đầu. trong thế giới cảm giác của hắn, có thể rõ ràng “quan sát” thân thể mình hoa máu bắn ra tung tóe trên không trung, toàn bộ quá trình giống như chiếu chậm, Cảm giác đau nhức của vết thương cũng trở nên chậm hơn.
Tiểu Man hoảng sợ nhìn Trần Mộ đột phá cơn “mưa gai” do vô số năng lượng thể tạo thành! Trong nháy mắt, Trần Mộ hoàn thành bao nhiêu động tác, ngay cả chính hắn cũng không biết.
Hô, ngay khi đột phá thành công, hắn lập tức từ trong cảm giác quay chậm trở lại sự thật, Tiếng vi vu bên tai khẽ kêu như báo chừng tốc độ của hắn quá nhanh! Nhưng cùng lúc đó, một cơn đau nhức không báo trước đánh vào thần kinh trung ương của hắn.
Đau đến mức hắn chỉ muốn bất tỉnh.
Nữ tạp tu đã rất gần, nhưng hắn chỉ thấy tâm tư lạnh lùng chứ không có sự vui sướng khi thắng lợi. Dường như bị ãnh hửơng của sự lạnh lùng này, động tác của hắn không hể biến đổ, dù cả người đau nhức nhưng hắn cũng không kêu rên.
Mắt đối phương xám như tro, cũng không làm hắn động dung.
Phanh! Một cú đấm làm cho lồng năng lượng đã bạc nhược vỡ tan, tiêu tán tại trong không khí.
Hắn áp sát cực nhanh, tay phải của hắn đã chạm đến cái cổ trắng bóc của Tiểu Man, tay trái của hắn cầm vào độ nghi trên tay phải của nàng!
Song ngay lúc này, Trần Mộ chợt biến sắc, thân hình vội vàng lui lại!