Mục lục
Tạp Đồ
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Gần tết, quá xá bận bịu, các bạn thông cảm, lúc này dịch ẩu vì vội, nhờ các bạn sửa chữa sai sót hộ

Ba Cách Nội Nhĩ trở về đúng là một liều thuốc định tâm cho căn cứ sau một hồi đại chiến. Theo Ba Cách Nội Nhĩ trở về còn có hơn tám mươi hai tạp tu.

Trần Mộ vừa nhìn liền biết, những tạp tu này bản chất đã biến hóa hơn trước kia. Cái khí chất trải qua chiến đấu tẩy luyện hắn đã phi thường quen thuộc, nên liếc mắt một cái liền nhìn ra.

Trong tám mươi hai tạp tu này, có bốn mươi hai người là tạp tu chiến thuật, còn lại bốn mươi người là lần trước Ba Cách Nội Nhĩ tuyển dụng. Lần trước Ba Cách Nội Nhĩ tổng cộng tuyển dụng tám mươi người, hiện tại chỉ còn lại có bốn mươi,đây không thể nghi ngờ là một con số tàn khốc.

Ba Cách Nội Nhĩ vẻ mặt phong sương, râu ria đầy mặt. Hắn nhìn thấy Trần Mộ, trên mặt khó nén sắc mặt vui mừng. Chỉ thấy hắn bước nhanh tiến lên, hành lễ:

- Ông chủ!

Phía sau hắn, đặc biệt là những tạp tu tuyển dụng sau này, chứng kiến tình cảnh trước mắt, hết sức giật mình. Tại trong mắt bọn họ, Ba Cách Nội Nhĩ tuyệt đối là nhân vật điển hình cho sự kiệt ngạo bất tuân, mà ngay cả đối với Vi Vi tiểu thư của La gia cũng không đứng đắn, làm sao lại tôn kính với người này như thế? Đám tạp tu lão luyện lộ ra vẻ mặt ngoài ý muốn.

Bất quá Ba Cách Nội Nhĩ mới vừa buông tay, ánh mắt liền trở nên quái dị rất nhiều:

- Ông chủ, ngài hình như tiều tụy không ít a.

Hắn chợt hạ giọng hắc hắc cười nói:

- Khó khăn phải không, ông chủ đã đem Tô Lưu cô nương...... Ân hừ!

Vẻ mặt hắn làm như thông hiểu.

- Ân hừ?

Trần Mộ kì quái địa lặp lại, Ba Cách Nội Nhĩ phát âm quái dị kiểu này rất hiển nhiên hắn không có lĩnh hội!

Ba Cách Nội Nhĩ ha ha cười nói, hắn đột nhiên sáng mắt lên, hướng phía sau Trần Mộ hô:

- Lão tặc!

Vốn đang vui vẻ nhìn Ba Cách Nội Nhĩ, Hề Bình nghe hô như thế, nhất thời mặt đen lại.

Ba Cách Nội Nhĩ lập tức ý thức được sai lầm, cươi ha ha:

- Ha ha, lão Hề kia. Ta đây đúng là nhớ ngươi muốn chết a!

Lời còn chưa dứt. Hắn tiến lên, ôm bả vai Hề Bình, hồn nhiên không nhìn Hề Bình sắc mặt đen xì.

Bất quá Hề Bình rất nhanh tươi tỉnh lại, hai người kề vai sát cánh, lộ ra vẻ mặt hết sức bỉ ổi, ánh mắt thỉnh thoảng nhìn Trần Mộ.

- Ta và ngươi nói a......

- Ai nha nha, ta quả nhiên sáng mắt a! Khí huyết Ông chủ vừa có chút thiệt thòi...... Dinh dưỡng dịch...... Tô Lưu tiểu thư quả nhiên không hổ là cao cấp y vụ tạp tu...... Chúng ta phải nhắc nhở một chút bọn họ...... Tuổi còn trẻ mặc dù có sức lực...... Hay là phải khống chế một ít......

Hai người chụm đầu thì thầm, rất nhanh đi xa. Lưu lại Trần Mộ ngơ ngác đứng tại chỗ, hắn còn đang tìm hiểu tại sao vừa rồi Ba Cách Nội Nhĩ phát âm quái dị vô cùng như vậy:

“Ân hừ...... Ân hừ......”

Ba Cách Nội Nhĩ đi chuyến này có thể nói thu hoạch khá cao. Trừ hai triệu âu địch tiền thuê, Vi Vi tiểu thư vẫn thưởng thêm một triệu âu địch. Song trọng yếu nhất là bọn họ cùng La gia thành lập quan hệ không tệ.

Đối với La gia, Trần Mộ có chút không hiểu biết. Bất quá sau khi Ba Cách Nội Nhĩ giới thiệu, hắn bắt đầu dần dần hiểu được sự trọng yếu của La Gia.

La gia là một trong hai nhà giàu có còn lại trong những gia tộc giàu có lâu đời thiên đông lý khu. La gia so với một trong lục đại là Sương Nguyệt Hàn Châu lịch sử phải lâu hơn rất nhiều.

Mấy trăm năm kinh doanh, bọn họ tựa như một gốc cây đại thụ, nhánh rễ duỗi đến từng góc của thiên đông lý khu. Khác với các gia tộc công khai hoạt động, La gia hoạt động rất bí mật.

Dù vậy không ai dám xem thường La gia, kể cả Sương Nguyệt Hàn Châu cũng không ngoại lệ.

Có thể nói. Lần này cùng La gia tạo lập quan hệ tốt. Đối với việt phát triển của bọn họ tại thiên đông lý khu có chỗ tốt rất lớn.

Vi Vi tiểu thư cùng Hội trưởng lão La Gia đấu tranh quyền lợi khá rắc rối. Bất quá có thể khẳng định là việc Vi Vi tiểu thư nắm giữ La gia đã chắc như đinh đóng côt.

Chỉ là lần này kinh nghiệm cũng là kinh hiểm vô cùng. Khi Ba Cách Nội Nhĩ đưa ra phương án đi đường vòng xuyên qua Duy Nhĩ tuyết lâm Kéo dài qua Thiên long đại hạp cốc, trong lòng cũng rất lo lắng. Nhưng không ngờ Vi Vi tiểu thư không để ý đến thủ hạ phản đối, dứt khoát lựa chọn phương án vô cùng gian hiểm này.

Bọn họ trên đường gặp phải rất nhiều dã thú lợi hại, nhưng bằng vào Ba Cách Nội Nhĩ xuất sắc chỉ huy, còn có sáo tạp chiến thuật, bọn họ cuối cùng mới gian nan đến Thiên hồ thành.

Khi biết được tin sơn cốc bị xuyên hạ liên minh công kích, Ba Cách Nội Nhĩ cũng bất chấp mọi việc, cấp bách trở về không ngờ vừa lúc Pháp Á phát khởi loạn chiến, bọn họ không thể làm gì khác hơn là trở về theo đường cũ. Cũng may trên đường phản hồi vận khí khá tốt, không gặp phải cái gì nguy hiểm, cuối cùng bình yên về đến tuyết tia trùng sơn

Nói đến này, Ba Cách Nội Nhĩ cũng không khỏi lộ ra vài phần cảm giác may mắn. Khi biết được trụ sở đại thắng xuyên hạ liên minh, Ba Cách Nội Nhĩ hết sức vui mừng, mà khi hắn biết được sau khi chiến đấu thu được chiến lợi phẩm, nhất thời ngẫn ngơ trước viễn cảnh vô số tiền bay múa trong đầu!

Nghe nói, đêm đó Ba Cách Nội Nhĩ truy vấn Hề Bình rất lâu, đại khái ý tứ là: Tiền nhiều như vậy, dù sao cũng nên cấp cho mỗi người một mỹ nữ đi!

Ba Cách Nội Nhĩ trở về, cũng làm cho Trần Mộ bớt đi một gánh nặng. Khương Lương mặc dù biểu hiện hết sức xuất sắc, nhưng dù sao tuổi còn trẻ, còn nhiều chuyện cũng không lão luyện bằng Ba Cách Nội Nhĩ. Ba Cách Nội Nhĩ biết nhiều hiểu rộng, các phương diện kinh nghiệm cũng hết sức phong phú, hầu như mọi lúc đều có đề nghị thích hợp.

Hai người hoàn toàn đạ biểu cho hai loại phong cách. Khương Lương thì có cái nhìn đại cục xuất sắc, làm việc quy củ, rất có phong độ của một đại tướng, nhưng thủ đoạn vẫn hơi non nớt. Mà Ba Cách Nội Nhĩ tinh ranh xảo trá, các loại chiêu số âm tổn tầng tầng lớp lớp, hơn nữa kinh nghiệm phong phú, tuyệt đối nếu làm đầu người đau nhức.

Nhưng là hai người có rất nhiều điểm giống nhau, tỉ như hai người đều cực kì cường tổ chức kỉ luật, thủ đoạn sát máu không có sai biệt nhau.

Ba Cách Nội Nhĩ trở về, phương diện công việc tạp tu liền do hắn phụ trách. Khương Lương cũng không dị nghị, mà mừng như trút được gánh nặng. Hắn trước kia tại quân đội mặc dù được coi trọng, nhưng phụ trách mấy ngàn người huấn luyện, thật là vượt quá phạm trù năng lực của hắn. Bất quá lúc ấy Ba Cách Nội Nhĩ không có mặt nên hắn cũng chỉ có kiên trì chịu đựng đến cùng.

Hiện tại có Ba Cách Nội Nhĩ tiếp nhận, hắn nhất thời thở phào nhẹ nhõm. Hắn rất thích làm phó tướng cho Ba Cách Nội Nhĩ, như vậy có thể học được tri thức càng nhiều. Ba Cách Nội Nhĩ cũng dốc lòng không dấu giếm truyền thụ.

Đáng thương chính đám tạp tu vẫn đang trong thời ký bồi dưỡng. Chương trình huấn luyện bắt đầu không ngừng xuất hiện nhiều cải tiến, ngay từ vài ngày đầu, bọn họ vốn mừng rỡ không thôi, tưởng rằng từ đó về sau, bọn họ sẽ cáo biệt việc trèn luyện thể lực cùng đội nhóm huấn luyện đáng chết kia.

Song rất nhanh, bọn họ liền hiểu được, ý nghĩ của bọn họ buồn cười đến cỡ nào.

Đúng là nội dung huấn luyện mỗi hai ba ngay liền thay đổi, nỗi lận thay đổi nhìn qua tựa hồ thú vị rất nhiều. nhưng đáng chết là bọn họ bất ngờ phát hiện,sau mỗi lần huấn luyện hoàn thành, bọn họ còn tệ hại hơn so với trước kia, quả thực khí lực động một ngón tay cũng không có. Thật vất vả lắm bọn họ mới bắt đầu thích ứng phương thức huấn luyện mới, thì lại bất ngờ phát hiện phương thức huấn luyện đã thay đổi.

Ngay từ đầu, bọn họ mỗi ngày đều nguyền rủa vị huấn luyện viên mới tới này, nhưng không quá vài ngày, bọn họ ngay cả khí lực nguyền rủa cũng không có.

Đáng hận nhất là, vị tân huấn luyện viên này khác hẳn vị tiền nhiệm.

Bây giờ muốn rời đi? Không có cửa đâu! Ngươi cho rằng đây là cửa hàng sao? Mọi người, phải chờ các kỳ huấn luyện chấm dứt mới có thể rời đi.

Mặc kệ? Lần này xuất hiện bên người huấn luyện viên không chỉ có hai vị tạp tu, mà là bốn mươi vị tạp tu. Sau khi những tạp tu kháng nghị bị hung hăng chỉnh sửa một phen, không người nào còn dám xuất đầu. Càng làm cho bọn họ cảm thấy buồn bực chính là khi bọn họ xem lại hợp đồng, họ bất ngờ phát hiện, huấn luyện viên này cư xử phù hợp với các điều khoản của hợp đồng.

Vì vậy có người liền cố tình lãn công, nhưng sự thật tàn khốc khiến cho bọn họ chỉ còn mong sống sót cho qua ngày đoạn tháng.

Vị trung niên huấn luyện viên luôn cười tủm tỉm này tuyên bố, tất cả tạp tu chia làm bốn khu, torng mỗi khu cứ mười người làm thành một tiểu tổ, tiến hành đối kháng huấn luyện tiểu tổ mười tên nào đứng cuối, suất ăn bị giảm một nửa, đem phân cho khu tiểu tổ đứng trước.

Chiêu này vừa ra, quả nhiên hiệu quả thật tốt, tất cả tạp tu tựa như gà sung huyết, mỗi người đều liều mạng. Giỡn chơi! Ai dám tiêu cực đãi công, vậy các thành viên khác trong tổ cũng sẽ không bỏ qua hắn. Không chỉ có như thế, trong đoàn đội đối kháng mà phối hợp không ăn ý vậy chịu đói đi.

Một nửa suất ăn căn bản không đủ no, nhưng sẽ khiến cho bọn họ không cách nào tham gia huấn luyện ngày thứ hai nếu mà bị đói.

Điều này quả thật âm hiểm ác độc!

Mỗi tạp tu vừa nhìn thấy gương mặt cười tủm tỉm, đều hận muốn biến nó thành đầu heo! Bọn họ hiện tại mới biết được, huấn luyện viên trẻ tuổi kia là cỡ nào ôn hòa a!

Mà hơn nữa là bốn mươi hung thần ác sát kia sát khi chấn nhiếp mọi người, không ai dám có vọng động.

Không thể phủ nhận phương pháp huấn luyện của Ba Cách Nội Nhĩ và thủ đoạn so với Khương Lương có hiệu quả hơn rất nhiều. Trong vòng vài ngày, đám tạp tu như biến thành người khác, đặc biệt khi huấn luyện đối kháng, ánh mắt mỗi người đều hung ác, tựa như một bầy sói đói.

Nhìn đám tạp tu biểu hiện, Ba Cách Nội Nhĩ hết sức hài lòng cười nói:

- Hoa khu tạp tu trụ cột thật sự là không tồi, so với những tạp tu chúng ta trước kia chiêu mộ tốt hơn nhiều lắm, nhưng do phương pháp huấn luyện ôn hòa nên hơi kém, sách sách, đáng tiếc điều kiện không đủ, nếu không làm cho bọn họ cực hạn sinh tồn luyện tập, phỏng chừng hiệu quả không tệ.

Một bên Khương Lương nhất thời lông tóc đều dựng thẳng lên. Đại danh cực hạn sinh tồn huấn luyện, hắn đã sớm nghe nói qua. Dù là quân đội cũng không dám tùy ý tiến hành huấn luyện như vậy, bởi vì nó có sác xuất tử vong từ mười lăm phần trăm trở lên.

Thương xót nhìn thoáng qua đám tạp tu đang huấn luyện, rơi vào tay Ba Cách Nội Nhĩ bọn họ vận khí thật sự là không xong. Hắn vô tư quên đi trước kia chính mình cũng từng bị huấn luyện với kiểu địa ngục này.

Chắc do Ba Cách Nội Nhĩ trở về ảnh hưởng, hay là dinh dưỡng dịch của Tô Lưu Triệt Nhu nuôi dưỡng, Trần Mộ mấy ngày nay trạng thái thật tốt.

Hắn đang chế tạp sáo tạp mới.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK