Mục lục
Tạp Đồ
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Hít một hơi, Trần Mộ phóng cảm giác của mình ra ngoài 5 mét một lần nữa.

Trong chớp mắt, thế giới nước đơn giản liền không thấy đâu, áp lực nước không lúc nào không có cũng biến mất. Trần Mộ chỉ cảm thấy cả người bỗng nhẹ nhàng, ngược lại có chút không quen.

Bốn phía trắng xóa, chỉ là một đám sương mù, giơ tay không thấy ngón. Trần Mộ hơi trợn mắt, trừ bỏ đoàn sương trắng dày đặc trước mắt thì không thấy bất cứ vật thể nào khác.

Chợt một ý nghĩ nảy ra trong đầu, Trần Mộ mơ hồ bắt được thứ gì đó. Hầu như là bản năng, hắn thúc đẩy vòng xoáy cảm giác hình thoi trong người, sợi cảm giác mỏng liền phát ra bên ngoài cơ thể.

Trong phút chốc, đoàn sương trắng vô hình vô chất như bị thứ gì kích thích, bắt đầu phát sinh biến hóa.

Chúng giống như sinh vật bỗng nhiên sống lại, trở mình cuồn cuộn, nhìn như đang chuyển động một cách tự do. Song không biết tại sao, Trần Mộ lại cảm thấy phương thức chuyển động của đoàn sương trắng dường như theo một quy luật nào đó. Hắn liền nhắm mắt lại, cố gắng nắm bắt đoàn sương trắng này.

Điều chỉnh này có hiệu quả khá rõ ràng, hắn lập tức phát hiện đoàn sương trắng được chia thành nhiều luồng khí lưu rất nhỏ, có đan xen, có chồng chất, còn có từ từ hợp vào nhau…

“Thành tích kiểm tra: Chỉ số độ nhạy cảm giác 35. Thích hợp sơ cấp huấn luyện.” Giọng nói già nua đột nhiên vang lên, làm Trần Mộ bừng tỉnh.

Vừa dứt lời, đoàn sương trắng nồng nặc xung quanh liền mau chóng phai nhạt với tốc độ mắt thường có thể thấy được, cho đến khi biến mất hoàn toàn. Lập tức Trần Mộ phát hiện mình lại đứng giữa hư không một lần nữa. Năm tấm tạp phiến có màu khác nhau trôi nổi trước mặt hắn.

Lòng thầm vui mừng, điều mình chờ mong từ lâu cuối cùng đã xuất hiện. Dựa theo kinh nghiệm lần trước, Trần Mộ vươn ngón tay chạm vào mỗi tạp phiến một lần.

“Phương pháp chế tạo {Chiết Hình Yến Ba} tạp: cần độ nhạy cảm giác 60.”

“Giáo trình lý luận trù tạp trung cấp: cần độ nhạy cảm giác 70.”

“Thao diễn bảy kết cấu năng lượng lớn: cần độ nhạy cảm giác 80.”

“Phương pháp rèn luyện cảm giác một hơi: cần độ nhạy cảm giác 90.”

“Mô hình suy diễn kết cấu năng lượng: Không đủ điều kiện, không thể kích hoạt.”

Nhìn một chuỗi thông tin này, Trần Mộ buồn bực không thôi. Không ngờ bây giờ mình chẳng thu được điều gì. Hắn chú ý tới tin tức mỗi tấm tạp phiến phóng ra, trừ tấm cuối cùng thì bốn tấm tạp phiến còn lại đều đề cập tới một khái niệm: chỉ số độ nhạy cảm giác. Trần Mộ chưa từng tiếp xúc qua khái niệm này, dù là trong các bộ sách khác hắn cũng chưa từng thấy.

Nhưng kết quả vừa rồi thì chỉ số độ nhạy cảm giác của mình chỉ có 35 ít ỏi. Theo tin tức mà tạp phiến này đưa ra, thì chỉ số độ nhạy cảm giác lấy 10 làm một cấp bậc. Khoảng cách giữa mình với yêu cầu thấp nhất là {Chiết Hình Yến Ba} tạp đến 25. Mức chênh lệch này hơn 2 cấp.

Trần Mộ còn chú ý đến tấm tạp phiến cuối cùng: “Mô hình suy diễn kết cấu năng lượng”, đây là thứ duy nhất không đề cập đến chỉ số độ nhạy cảm giác mà trực tiếp quyết định mình không đủ điều kiện.

“Sơ cấp huấn luyện độ nhạy cảm giác khởi động.” Tiếng nói già nua cắt đứt dòng suy nghĩ của Trần Mộ.

Không đợi Trần Mộ kịp phản ứng, cũng không hỏi ý kiến hắn, tạp phiến thần bí liền mạnh mẽ ép hắn vào cái gọi là sơ cấp huấn luyện độ nhạy cảm giác.

Khung cảnh trước mắt lại thay đổi, bốn phía Trần Mộ xuất hiện rất nhiều năng lượng thể nhỏ bé không ngừng di chuyển với tốc độ cao. Chuyển động của chúng cực kì linh hoạt, hơn nữa rất khó đoán trước.

Ngay khi hắn còn đang mê mang thì đột nhiên một màn hình xuất hiện trước mặt. Bên trên viết rất ngắn ngọn, được gọi là quy tắc huấn luyện. Trần Mộ phải phán đoán ra số lượng năng lượng thể bên người, thời gian càng ngắn thì điểm số thu được càng cao.

Dưới tình huống thế này thì con mắt hoàn toàn không có tác dụng, chỉ có cách dùng cảm giác.

Sau khi xem hết, Trần Mộ quyết định thử một lần. Hắn nhắm mặt lại, dốc hết sức phóng cảm giác của mình ra.

Sau ba tiếng thì hắn rời khỏi tạp phiến thần bí. Huấn luyện độ nhạy cảm giác dù không mệt người, nhưng rất tổn hao tinh thần. Chỉ huấn luyện hai giờ, hắn liền cảm thấy ăn không tiêu. Không chỉ có gắng sức khống chế cảm giác trong cơ thể, mà đầu óc còn như bị hút sạch, cực kì khó chịu.

Sau khi rời khỏi đến giờ, Trần Mộ vẫn chìm trong suy nghĩ.

Nhìn qua một vòng huấn luyện này có vẻ hoàn toàn xa lạ, nhưng nếu như cẩn thận tìm hiểu thì sẽ phát hiện mối liên hệ giữa hai vòng huấn luyện.

Ở vòng đầu của tạp phiến thần bí, nội dung chủ yếu nhất là rèn luyện cảm giác. Mà vòng kế tiếp thì là huấn luyện độ nhạy cảm giác, rõ ràng hai cái này có liên hệ trực tiếp.

Càng khiến Trần Mộ hứng thú là năm tấm tạp phiến kia, mỗi tấm đại biểu cho một nội dung. Dù là lý luận trù tạp trung cấp hay {Chiết Hình Yến Ba} tạp, đều để hắn thèm khát vô cùng.

Về phần tri thức kết cấu năng lượng thì thực sự quá thâm ảo với hắn bây giờ. Điều này đã dính đến hạch tâm của hệ thống tạp phiến, cũng là nội dung bản chất nhất.

Chỉ là độ khó khăn của vòng này lớn a. Trần Mộ không khỏi cười khổ.

Trong lần huấn luyện vừa rồi, hắn bị hành hạ nhưng hiệu quả thu được rất nhỏ. Hắn thực sự xa lạ với loại phương thức sử dụng cảm giác kỳ quái như thế này.

Bây giờ hắn không mở được tấm nào trong năm tấm tạp phiến kia. Không chỉ vậy, khoảng cách giữa hắn và chúng cũng không gần. Điều này cũng có nghĩa trong thời gian ngắn hắn đừng nghĩ đến việc mở năm tấm tạp phiến đó. Bây giờ thứ duy nhất hắn có thể sử dụng là phần thưởng của khiêu chiến cá kiếm. Mặc dù kỹ xảo cụ thể không nhiều lắm, nhưng đối với hắn thì loại đề cương này vẫn có giá trị rất lớn.

Chỉ nói về vài kỹ xảo ghi bên trên đã khiến hắn có vài phần kinh ngạc.

Người chế tạo tạp phiến thần bí này đúng là hạng học sâu hiểu rộng, đủ để Trần Mộ cúi đầu sùng bái. Ví dụ như nó đề cập đến kĩ xảo giữ cảm giác bình tĩnh tuyệt đối trong khi đang ở trạng thái vận động cao, đều làm cho người ta cảm thấy không thể tưởng tượng nổi. Điều làm hắn không thể tin được chính là trên đó đề cập đến việc lợi dụng tính nhạy cảm của cảm giác, kiểm tra xem kĩ xảo nào thích hợp với bản thân nhất.

Nếu như Trần Mộ thấy đề cương này sớm một chút thì hắn có thể hoàn thành khiêu chiến cá kiếm một cách nhẹ nhàng. So với nó, một ít tài mọn mà Trần Mộ từ khiêu chiến cá kiếm suy nghĩ ra đơn sơ đến mức ngay cả hắn đều thấy xấu hổ.

Nếu nói lần này để Trần Mộ cảm thấy ngoài ý muốn nhất, thì đó là việc hắn không tìm được phương pháp chế tạo tạp phiến cấp bốn.

Vốn hắn có kỳ vọng rất cao vào tấm tạp phiến thần bí, hy vọng có thể tìm được phương pháp chế tạo tạp phiến cấp bốn cùng bí quyết ở bên trong. Bởi vì kể từ đó thì hắn có thể nhận ủy thác sửa chữa tạp phiến cấp bốn, nhưng không ngờ là trong này lại chẳng có chút kĩ xảo nào về tạp phiến cấp bốn.

Điều này không khỏi khiến Trần Mộ hơi thất vọng. Thứ bên trong năm tấm tạp phiến kia dù rất tốt, nhưng lại không phải thứ mà mình cần lúc này. Bây giờ hắn cần nhất là tri thức liên quan đến tạp phiến cấp bốn.

Xem đi xem lại số tạp phiến mà Trữ Diễm đưa tới, nụ cười khổ trên mặt Trần Mộ càng nặng hơn. Quả nhiên đợt này có 20 tấm tạp phiến, trong đó có 18 tấm tạp phiến cấp bốn, chỉ có hai tấm là tạp phiến cấp ba.

Nhưng cười khổ thì cười khổ, hắn cũng không có cách nào khác, đành phải rút hai tấm tạp phiến cấp ba ra.

Hai tấm tạp phiến cấp ba này tuy tinh xảo nhưng đối với Trần Mộ thì không phức tạp lắm, đặc biệt hắn còn có vũ khí phân tích lợi hại là lý luận trù tạp.

Hai tấm tạp phiến này rất nhanh được sửa chữa xong. Sáng sớm hôm sau, Trần Mộ liền chạy tới thư viện ở đây.

Nếu trong tạp phiến thần bí không có tri thức về tạp phiến cấp bốn, vậy mình chỉ có thông qua cách khác để học tập.

Hắn hiểu rất rõ tình cảnh của bản thân, mặc dù được Trữ phu nhân xin tha nhưng nếu mình không thể hiện ra giá trị nhất định, thì tình cảnh của mình càng ngày càng tệ. Không ai sẵn lòng nuôi một người chỉ biết ăn không ngồi rồi, điểm này thì ở đâu cũng như nhau.

Tính đến bây giờ, tài liệu mà hắn tiêu hao ở đây cũng là một con số kinh người, mặc dù không phải là tài liệu quý giá. Một khi xác định mình không có giá trị, Trữ gia sẽ thân thiện tiễn mình rời đi sao?

Điều này căn bản không có khả năng! Trần Mộ hiểu rất rõ sự tàn khốc của xã hội này.

Cũng may bộ sách về tạp phiến ở trong thư viện rất đầy đủ, Trần Mộ lập tức vùi đầu vào trong.

Ngay trong khoảng thời gian Trần Mộ học tập tạp phiến cấp bốn, hắn vẫn bỏ thời gian chế tạo một tấm toa tạp. Tấm toa tạp này chỉ sử dụng tài liệu bình thường, nhưng Trần Mộ hầu như vận dụng lý luận trù tạp đến cực hạn lên tấm tạp phiến này.

Kết quả dễ nhận thấy nhất là tuy uy lực của tấm toa tạp này không quá khác biệt với toa tạp cấp ba bình thường, nhưng về mặt tốc độ bắn, thì nó có hiệu quả cực kì kinh người.

Trên lý thuyết, chỉ cần tạp tu sử dụng nó có cảm giác đủ mạnh, thì trong một giây nó có thể bắn ra năm thoi năng lượng.

Có thể tưởng tượng điều này đủ để tạo nên một cơn mưa thoi trên chiến trường, tấn công dày đặc khiến kẻ địch muốn tránh cũng không được. So sánh với nó thì thoát vĩ toa chậm chạp như con trâu già kéo chiếc xe hư. Mặc dù khả năng khống chế {Thoát Vĩ Toa} tạp của hắn đã tiến bộ rất nhiều, nhưng vẫn cần 1.2 giây mới bắn ra được.

Tuy nhiên uy lực một đòn trí mạng của thoát vĩ toa vẫn khiến nó là một món vũ khí đáng sợ như trước.

Tấm toa tạp này được Trần Mộ đặt tên là {Vũ Toa} tạp. Sau đó hắn đem đến chỗ Ly Ly kí bán, giá cả là 30 điểm cống hiến.

Ở chỗ này hắn sử dụng trù tạp mà không cần cố kỵ. Ngược lại bây giờ hắn phải thể hiện ra giá trị của mình, như vậy mới có lợi cho tình cảnh của hắn.

Chuyện về {Vũ Toa} tạp hắn cũng không quá quan tâm. Thời gian của hắn bây giờ đã chật kín, trừ bỏ tới thư viện học tập tri thức về tạp phiến cấp bốn, mỗi ngày hắn còn phải huấn luyện độ nhạy cảm giác. Về phần rèn luyện cảm giác cùng môn thể dục thì dù sét đánh cũng phải kiên trì. Thời khóa biểu dày đặc mỗi ngày khiến hắn không có sức để chú ý chuyện khác.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK