Mục lục
Xuyên Nhanh: Hu Hu Đêm Nào Nam Thần Cũng Dính Lấy Tôi
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Trước đây Tống Thiên Thiên vẫn luôn thiết lập hình tượng người phụ nữ thép, chuyện gì cũng làm được.

Hôm nay cô ta không có được sức lực vô hạn, nếu tự xách vali thì nhất định sẽ rất mệt.

Cho nên cũng không từ chối: “Được, vậy cảm ơn anh, Vân Tường.”

Hà Vân Tường vẫn luôn tập thể hình, sức lực rất mạnh, huống chi anh ta cũng rất muốn xào CP với Tống Thiên Thiên.

Hà Vân Tường xách vali đi phía trước.

Tống Thiên Thiên xoay đầu lại nhìn Đường Tuế.

“Này, Tuế Tuế có cần tôi nói với bọn họ xách vali giúp cô không.”

Tống Thiên Thiên thấy Đường Tuế vẫn đang đứng, trong ánh mắt mang theo sự đau lòng.


Bọn họ nghe Tống Thiên Thiên nói như vậy, vẻ mặt vô cùng xấu hổ.



Đường Tuế nghe vậy thì lắc đầu.

Giọng nói dịu dàng giống như ăn kẹo bông gòn.

“Không cần đâu.” Cô nói xong thì dùng bàn tay nhỏ nhắn trắng nõn xách vali của mình lên, ngẩng đầu bước đi.

Mặt không đỏ, hơi thở ổn định, không chút phập phồng.

Ngược lại là Lưu Chấn Đông, dường như phải mất nhiều sức mới xách được vali lên, bước đi xiêu xiêu vẹo vẹo.

Đi một bước còn phải nghỉ ngơi hai bước.

“Để tôi giúp cho.”

Con đường này rất nhỏ hẹp, chỉ đủ cho một người đi.

Đường Tuế thấy anh ta cực khổ như vậy thì không nhịn được mở miệng.

“Hình… Hình như anh không đi nổi.”

Lưu Chấn Đông thấy cô gầy yếu, vali của mình lại lớn, còn cao hơn cô, thật sự không thích hợp.

“Không sao.”

“Anh đi phía trước nên hơi ngán đường.”



Đường Tuế nói xong, cầm vali bên cạnh anh ta lên, cất bước đi về phía trước.

Khí thế hừng hực, không chút phập phồng.

Lưu Chấn Đông nhìn Đường Tuế như vậy, giật mình há to miệng.

Rồi nhìn Tống Thiên Thiên phía sau: “Tiểu Đường khỏe thật.”

Lưu Chấn Đông nói xong thì vội vàng đuổi theo.

Trong lòng Tống Thiên Thiên có chút không thoải mái.

Từ khi cô ta có hệ thống thì vẫn luôn thuận buồm xuôi gió, chưa từng có cảm giác mơ màng như hiện tại.

Dường như mọi chuyện đang vượt tầm kiểm soát của cô ta.

Đường Tuế giúp Lưu Chấn Đông xách vali đến chỗ của anh ta, sau đó mang vali của mình về phòng mình.

Quả nhiên là phòng tốt nhất, có lũy tre xanh bao quanh, tường trắng và ngói đỏ, đây là hình ảnh của năm tháng bình yên.

Đường Tuế đẩy cửa đi vào, tất cả đồ dùng bên trong khá hiện đại.

Ở chỗ này cả đời cũng không sao cả.

Nhất là bên ngoài phòng ngủ còn có một dòng suối nhỏ, nước chảy róc rách, nghe âm thanh này cảm thấy rất thoải mái.


Phòng livestream đầy mưa đạn, lập tức bị spam.

“Đường Tuế lớn lên quá đẹp! Nhan sắc bùng nổ.”

“Cô ấy không trang điểm thì phải, sao làn da lại tốt vậy chứ.”

“Hừ, Đường Tuế làm gì đẹp bằng Thiên Thiên!”

“Cảm thấy Tống Thiên Thiên đẹp, hoàn toàn có thể đến phòng livestream của Tống Thiên Thiên!”

“Còn ở đây so sánh cái gì, người đẹp không cần bị so sánh, ok?”

Khi tất cả mọi người quay về phòng của mình thì sẽ có phòng livestream dành cho từng người.

Đường Tuế không quá nổi tiếng nên có ít người trong phòng livestream nhất.

Bởi vì Đường Tuế lên hot search, nên cũng có độ hot nhất định, không ít người vào đây xem cô.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK