Dù có thật thì ông cũng không dám nói ra!
Đây chính là nhà đầu tư lớn nhất!
Đường Tuế lười lá mặt lá trái với ông ta, nói thẳng: "Đạo diễn Phùng không cần căng thẳng, trên thực tế, lần này tôi tới đây là muốn hỏi một chút, có tiện hẹn diễn viên mà ông nhìn trúng kia đến đây gặp tôi một lần không?"
Phùng Nghệ Ca khiếp sợ: “Cô Đường, cô định... " Định đổi Tống Nhuyễn Nhuyễn à?
Đường Tuế không tỏ ý kiến: “Như ông suy nghĩ."
"Ừm, có tiện cho tôi hỏi một chút, nguyên nhân là gì không?"
“Rất đơn giản,” Đường Tuế nhún nhún vai: “Tôi là một người kinh doanh, tất cả phải lấy lợi ích làm trọng. Bộ phim này tốn nhiều vốn, tôi không mong sử dụng một ngôi sao sẽ gây ra scandal chấn động, lý do này đủ chưa?"
Phùng Nghệ Ca kinh ngạc không nói nên lời.
Ông không nghi ngờ lời Đường Tuế là giả, có thể nói Tống Nhuyễn Nhuyễn có được như bây giờ không tách được sự ủng hộ của Đường Tuế. Đường Tuế ám chỉ rõ ràng như vậy, Tống Nhuyễn Nhuyễn làm chuyện gì đáng để suy nghĩ sâu xa đấy!
Bởi vì nữ diễn viên kia ở nơi khác, không thể đến đây ngay lập tức, cho nên Đường Tuế nhờ Phùng Nghệ Ca hẹn, có tin gì thì liên hệ với cô.
Bên này Đường Tuế vừa đi, Phùng Nghệ Ca lập tức thông báo tin tốt này cho nữ diễn viên nọ.
Nữ diễn viên tên là Phó Nhã, xuất thân từ diễn viên chính quy, kỹ thuật diễn rất tốt. Nhưng bởi vì tính tình không ưa giao thiệp, đến nay chỉ ở tuyến hai. Tính cách cô ấy tốt, làm bạn với khá nhiều đạo diễn, những đạo diễn đó cũng tình nguyện cho cô ấy cơ hội.
Đương nhiên, tiền đề là họ có nhân vật thừa. Dù sao bây giờ là thời đại tư bản, đám đạo diễn cũng vì lợi ích, lựa chọn lưu lượng* cao, hoặc người có nhà đầu tư ủng hộ làm nhân vật chính.
*Lưu lượng: là từ dành riêng cho những ngôi sao lớn Trung Quốc sở hữu lượng fan hâm mộ đông đảo. Mọi động thái của các ngôi sao này đều được quan tâm, thu hút lượng lớn khán giả, có sức ảnh hưởng lớn tới giới trẻ.
Người giống như Phó Nhã, cơ bản chỉ có thể diễn vai nữ hai nữ ba.
Nhưng sau khi Tống Nhuyễn Nhuyễn có Đường Tuế ủng hộ, nhiều lần diễn vai chính, công ty cô ta bắt đầu marketing dìm hàng Phó Nhã, ngược lại nói Phó Nhã mới là kẻ bắt chước người khác.
Tượng đất còn có lúc giận, đừng nói đến Phó Nhã cũng coi như tiền bối trong giới.
Tin tức này của Phùng Nghệ Ca sao có thể không khiến Phó Nhã vui mừng?
Tâm trạng Phùng Nghệ Ca cũng tốt: “Tôi nói cho cô nghe, cô phải nắm chắc cơ hội này! Cô Đường không phải người bình thường, nếu cô lọt vào mắt cô ấy, chậc chậc... Nhìn Tống Nhuyễn Nhuyễn mà xem, kỹ thuật diễn chả ra gì còn diễn nữ chính!"
Dặn dò Phó Nhã nhanh chóng trở về, Phùng Nghệ Ca lại gọi điện thoại cho bạn tốt đạo diễn của mình.
"Alo? Lão Phùng đây! Gần đây có phải ông định mời Tống Nhuyễn Nhuyễn diễn phim của ông không, tôi nói nhỏ cho mà nghe, cô này không thể dùng đâu... "
Trong lúc Tống Nhuyễn Nhuyễn hoảng hốt sợ hãi, lo lắng Đường Tuế đã phát hiện chuyện cô ta và Lục Dữ Phong, trong giới cũng bắt đầu âm thầm lan truyền lời đồn đãi vớ vẩn về cô ta.
Chỉ có điều, hiện giờ Tống Nhuyễn Nhuyễn hoàn toàn không biết gì cả.
Giờ phút này, cô ta đang dựa vào ngực đang ông nhỏ giọng khóc nức nở.
Lục Dữ Phong đau lòng không thôi, vừa hôn vừa dỗ: “Nhuyễn Nhuyễn ngoan, không khóc nữa nhé? Em khóc khiến lòng anh cũng tan nát."
"Hu hu... Dữ Phong... " Tống Nhuyễn Nhuyễn ngẩng mặt nhỏ, rưng rưng nước mắt: “Chúng ta không thể như vậy, em không thể làm chuyện có lỗi với Tuế Tuế, hu hu nếu cậu ấy biết, chắc chắn sẽ không làm bạn với em nữa!"
"Em rất sợ cậu ấy biết sự thật." Tống Nhuyễn Nhuyễn duỗi tay, nắm chặt ống tay áo Lục Dữ Phong, khóc sướt mướt như cũ: “Trong lòng cũng rất tự trách, rất khổ sở."