“Phụt, đừng đùa nữa được không? Nước chỗ đó cũng không sâu mà, hơn nữa, Tống Thiên Thiên bình thường không phải là người phụ nữ thép à? Như nào? Hôm nay người phụ nữ thép không thể đứng dậy à.”
Vốn dĩ fans hâm mộ của Tống Thiên Thiên còn muốn giẫm Đường Tuế một đợt, ai ngờ lại nhanh chóng bị vả mặt.
Đường Tuế này đúng là khắc tinh của cô ta, từ khi gặp cô, cô ta không còn may mắn nữa.
Tống Thiên Thiên nhìn chằm chằm mình trong gương, không còn đôi mắt to sáng ngời, nhìn thế nào cũng không vừa mắt.
Cô ta lại cúi đầu xuống, nhìn đôi chân của mình trong quần ống rộng.
Cho dù đã mặc quần ống rộng, đôi chân cũng không thẳng chút nào.
Thật sự rất xấu xí!
Không được, cô ta phải nhanh chóng ra ngoài, tiếp tục làm nhiệm vụ để nhanh chóng lấy lại những thứ này.
Xấu xí như vậy thật sự khiến cô ta rất khó chấp nhận được.
Sắc mặt Tống Thiên Thiên lạnh lẽo đi, cô ta cầm cọ trang điểm trên bàn, chuẩn bị trang điểm.
Hiện tại phần lớn điểm tích lũy bên ngoài đều bị nhóm Đường Tuế lấy được.
Cho đến bây giờ, hai người Long Hạo và Lưu Chấn Đông đều không tin được bọn họ có thể giả xì dầu tinh khiết như vậy.
Giúp bà cụ lấy áo sơ mi từ trên cây cổ thụ xuống.
Đường Tuế không nói hai lời liền trèo lên cây, chưa đầy mấy phút, đã lấy được áo sơ mi cho bà cụ.
Giúp bác Vương chuyển gạo. Một bao gạo bình thường đều là hai ba trăm cân, phải hai người đàn ông bình thường cùng nhau khiêng mới được, vừa khiêng thở hồng hộc, đi một bước nghỉ ba bước.
Đường Tuế nhẹ nhàng dùng một tay nâng một bao lên, bước đi thong thả, đặt vào trong xe máy kéo của bác Vương.
Chỉ mới vài phút, hơn mười bao gạo đã được Đường Tuế chuyển xong.
Là vậy đó...
“Anh Lưu, còn nhiệm vụ gì nữa không?” Đường Tuế ngẩng đầu, khuôn mặt đỏ ửng, rất dễ thấy.
Lông mi thon dài cũng khẽ rung lên.
Người xinh xắn làm người khác yêu thích đang đứng ở đây đúng là một em gái dễ thương.
Nhưng mà!
Hai người Lưu Chấn Đông và Long Hạo nhìn thoáng qua nhau.
Cái dáng vẻ một tay nhấc bao gạo mấy trăm cân kia, không phải là của mãnh nam hả?
Đáng sợ.
“Hết rồi, đều làm sạch hết rồi, chúng ta có thể quay trở về ngủ nghỉ.”
Lưu Chấn Đông chưa bao giờ nghĩ đến trong chương trình thực tế này sẽ có một ngày nhàn nhã như vậy.
Ha ha ha, có thể đi ngủ rồi.
“Đạo diễn không phân nhiệm vụ, chúng ta đi nghỉ ngơi thôi.”
Lưu Chấn Đông nói một câu với Khang Bình xong, thì cả bọn rời đi.
Khang Bình:?
Nhưng bà cũng không còn cách nào.
Nhiệm vụ thực sự đã hết sạch rồi, điểm tích lũy đều bị bọn họ lấy hết.
Đúng lúc đó, Tống Thiên Thiên chậm chạp đi đến.
“Vân Tường, chúng ta đi làm nhiệm vụ thôi.”
Mặt Hà Vân Tường tối sầm, xua tay.
“Nhiệm vụ đều bị Đường Tuế làm xong hết, kết thúc rồi.”
Nói xong, Hà Vân Tường xám xịt rời đi.
Tống Thiên Thiên:?
Đường Tuế chết tiệt này đúng là vật ngáng đường mình mà.
Nếu như sau này hệ thống có đưa ra nhiệm vụ quá đáng hơn, cô ta nhất định sẽ không bỏ qua cho cô.
Đường Tuế quay về nơi ở, vừa mới tắm rửa, lau tóc xong.
Luân Hồi Kính: Giá trị hắc hóa của Lục Cảnh Ngôn +5, tổng là 55.
Đường Tuế:?
Cô không có làm gì nhé, sao giá trị hắc hóa lại tăng chứ.
Cô thậm chí còn không thèm lau mái tóc đang ướt của mình, trực tiếp cầm điện thoại gọi video cho Lục Cảnh Ngôn.
Chỉ mới một giây đã được kết nối.