Không biết là có phải Trầm Mộc Bạch ảo giác không, cứ cảm thấy cặp mắt kia mang theo một chút ý lạnh.
Cô vội vàng ngậm miệng.
Lạc Tử Phong thở hồng hộc, nhìn nhìn lại tên kia, chỉ là hô hấp nhiễu loạn chút.
Hắn là ma quỷ sao?
Không khỏi hận đến nghiến răng.
Đại thiếu gia bình thường liền rất thích vận động, nhà mình cũng có sân bóng cùng bể bơi, vốn liền lòng tin tràn đầy. Nào biết được cái tiểu bạch kiểm băng lãnh này, thể lực vậy mà một chút cũng không thua bởi mình.
Lạc Tử Phong sao có thể nuốt xuống một hơi này, coi như hai cái cánh tay đã dần dần mệt mỏi, cũng phải cắn răng kiên trì xuống dưới.
Lam Hề đương nhiên biết rõ cái dự tính nhân vật trò chơi này.
Xem như các nam chính, các phương diện điều kiện cũng là không kém.
Cô ta ngồi ở trên lưng Lạc Tử Phong, ánh mắt lại không tự chủ được nhìn về phía bên kia.
Tống Ninh tốc độ rất ổn, một chút cũng không tận lực. Thiếu nữ tại trên lưng hắn cũng không có mảy may cảm thấy không thoải mái.
Từ góc độ này, có thể nhìn thấy đối phương khuôn mặt tuấn tú, cụp đôi mắt xuống.
Cấm dục, đạm mạc.
Lam Hề nuốt một ngụm nước bọt.
Nói thực, tại bên trong các nam chính, Tống Ninh so trong trò chơi còn muốn hấp dẫn hơn người, cũng càng thêm có mị lực.
Cô ta không có cách nào cảm khái quát ra cái loại cảm giác này.
So hình ảnh 3D không biết muốn đến rung động mạnh bao nhiêu lần.
Hơn nữa Tống Ninh người này, từ bên ngoài nhìn vào, hắn bộ dáng giống như là cái gì cũng hào hứng không lớn. Một khi động tình, tham muốn giữ lấy lại là bên trong tất cả nam chính mạnh nhất.
Ngay từ đầu rất nhiều người chơi đều tưởng rằng, Lạc Tử Phong mới là một người ghen tuông lớn nhất kia.
Càng về sau toàn bộ đều bị ba ba ba đánh mặt.
Lạc Tử Phong ghen tuông là không che giấu chút nào biểu hiện ra ngoài, hắn ta khó chịu, hắn ta chán ghét. Mà Nhan Trạch người này liền tương đối ổn trọng một chút, ghen sẽ trực tiếp nói ra.
Nhưng là Tống Ninh cũng không giống nhau.
Hắn mười điểm am hiểu che giấu cảm xúc của mình, một khi có ghen tuông, hắn sẽ bất động thanh sắc, bình tĩnh đến đáng sợ.
Tuyệt đối đừng cho rằng, loại người này sẽ rất hào phóng.
Bạn vĩnh viễn cũng đoán không ra sự tình phương thức chỗ hắn.
Lại đủ để cho bạn khắc cốt minh tâm.
Lam Hề không thể phủ nhận đối với thiếu nữ sinh ra cảm xúc ghen ghét, nếu không phải là cô ta suy nghĩ ăn phải cái lỗ vốn, bây giờ đang ở trên lưng Tống Ninh cũng không phải là đối phương.
Lạc Tử Phong rất khó chịu.
Nghiến răng nghiến lợi trừng mắt đối phương, lại dần dần cảm nhận được bản thân thể lực chống đỡ hết nổi.
"Nhìn đến Tống Ninh phải thắng nha."
"Cấm dục mỹ cảm, tớ chỉ là nhìn hắn chống đẩy – hít đất đều muốn run chân."
Lạc Tử Phong thở một hơi, không chịu nổi phụ trọng ngã xuống.
Lớp nữ sinh không khỏi ầm ĩ lên tiếng.
"Hai người cũng quá lợi hại đi, tớ đều tính tới hơn năm mươi cái."
Lạc Tử Phong mệt mỏi nhấc mí mắt lên, phát giác được người vẫn ngồi ở trên người mình, tức giận nói, "Cậu còn ngồi làm gì, còn không mau đứng lên."
Lam Hề mặt đỏ lên.
Bụng cô ta kêu một tiếng.
Nhanh nghẹn không ra.
Lạc Tử Phong nhíu nhíu mày, "Đừng để tôi lại nói lần thứ hai."
Lam Hề đành phải lề mà lề mề đứng lên.
Sắc mặt càng ngày càng táo bón.
Cô ta phải nhịn xuống.
Trong cổ họng có chút khát ý, Lạc Tử Phong đứng dậy, bên tai truyền đến một đường âm thanh kỳ quái, "Phốc."
Lam Hề thân thể bỗng nhiên cứng đờ.
Lạc Tử Phong không khỏi nhìn lại.
"Phốc phốc phốc."
Một cỗ khí thể quái dị trong không khí lan tràn.
Lạc Tử Phong sắc mặt đại biến, vội vàng bưng kín cái mũi.
(Lạc Tử Phong hảo cảm -10)
Lam Hề, "..."
Cô ta nhìn bạn học chung quanh ánh mắt khác nhau, không để ý tới độ thiện cảm chẳng những không có tăng còn âm năm điểm, sắc mặt đỏ bừng gạt mở đám người.
Trầm Mộc Bạch còn không biết chuyện bên này phát sinh.