"Năm cục ba thắng, coi như cậu thắng, thế nào?" Hổ ca tự tiếu phi tiếu nói.
Hoắc Nhị ngồi xuống, miễn cưỡng nói, "Được, năm cục ba thắng, vậy liền ba thắng."
Hổ ca thấy hắn còn phách lối như thế, lộ ra một cái thần sắc ngoài cười nhưng trong không cười.
"Người tới, cùng tiểu huynh đệ này chơi thật tốt một chút."
Trầm Mộc Bạch an vị ở một bên, trong lòng bàn tay có chút đổ mồ hôi.
Chia bài phát bài.
Hổ ca lúc này mới giống là nhớ tới cái gì, bừng tỉnh đại ngộ nói, "Ta nói kém một chút cái gì, còn không có nói tiền đặt cược đâu."
Hoắc Nhị từ trên người lấy ra một điếu thuốc, ngậm, mặt mày lười nhác, "Hửm? Tiền đặt cược cái gì? Nói nghe một chút."
"Tiểu huynh đệ hút thuốc rất tốt đi." Hổ ca cười cười, đưa tay, để cho người qua đi châm lửa.
Nam sinh cao lớn giơ tay lên một cái, "Không cần."
Bị cự tuyệt Hổ ca cũng không tức giận, chỉ là nói, "Thuốc lá này chỉ là ngậm, rất không ý nghĩa."
Hoắc Nhị hướng về phía người kéo môi dưới, "Vậy chúng ta liền đến chơi chút có ý tứ."
Hổ ca thấy thế, cũng không khỏi sinh ra một phần lau mắt mà nhìn.
Bất quá hắn ta cảnh đời gì chưa thấy qua, còn không đến mức cho mắt choáng váng, thế là cười cười nói, "Tiểu huynh đệ rất có đảm lượng." Hắn ta lại đốt một điếu xì gà, "Nếu là cậu thua, cậu liền quỳ ra ngoài thế nào?"
Trầm Mộc Bạch nghe vậy, lập tức nói, "Tiền cũng cho, các người còn muốn thế nào?"
Hổ ca nhìn thiếu nữ, cười nói, "Tôi không phải đã nói rồi sao? Một việc quy một việc, chuyện tiền được rồi, cái chuyện đập phá quán này còn không có đi qua đâu." Hắn ta giơ cái cằm lên, "Cậu nói là đi, tiểu huynh đệ. Tôi chỗ này hôm nay để cậu nháo trò như vậy, về sau nói ra, không thể thiếu để cho người ta chế giễu, tôi mấy cái huynh đệ đều nhanh để cậu đánh cho tàn phế, cậu dù sao cũng phải tỏ vẻ ra là thành ý."
"Lại nói, tôi cũng không phải khi dễ người, năm cục ba thắng. Nếu là cậu thắng, việc này coi như xong."
"Không có ý nghĩa." Hoắc Nhị hướng người cười cười.
Hổ ca mấy người đều sững sờ sửng sốt.
Một người trong đó không khỏi cười lạnh nói, "Có ý nghĩa hay không không phải cậu nói tính, là Hổ ca định đoạt."
Hổ ca để cho người kia im miệng, suy nghĩ một chút ý những lời này, sau đó mở miệng nói, "Tiểu huynh đệ ý là?"
Hoắc Nhị dùng răng cắn đầu thuốc lá, mặt mày giãn ra, vốn liền kiệt ngạo bất tuần, hiện tại càng là lộ ra một cỗ ngoan kính không muốn sống, "Anh hạ cá cượcc, tôi còn chưa nói tôi."
"Hắc, cậu tiểu tử này, cậu còn dám xách bản thân tiền đặt cược." Người khác khinh thường nói, "Hổ ca nguyện ý dùng biện pháp dạng này liền đã rất cho cậu mặt mũi, đừng rượu mời không uống uống rượu phạt."
Hổ ca nhưng lại đến một chút hứng thú như vậy, "Tất nhiên tiểu huynh đệ cũng muốn đưa yêu cầu, đó cũng không phải là không thể." Hắn ta cười cười nói, "Nhưng là năm cục ba thắng nha, còn kém như vậy một chút, năm cục năm thắng thế nào?"
Hoắc Nhị nghe xong, sắc mặt cũng không biến, "..."
"Tiểu huynh đệ, năm cục năm thắng, chuyện hôm nay không chỉ có được rồi, khoản tiền kia tôi cũng từ bỏ thế nào?" Hổ ca nói.
Hoắc Nhị kéo môi cười nói, "Tôi còn thực sự không kém chút tiền này, tôi thắng.." Hắn thẳng tắp nhìn sang, "Hôm nay ai đụng bạn gái của tôi, liền chém tay người kia, thế nào?"
Hổ ca nụ cười bên miệng hơi cương.
Hắn ta ngậm lấy điếu thuốc, hừm.. một tiếng nói, "Tôi ngày bình thường người không cẩn thận để cho người ta ủy khuất một lần, liền đau lòng muốn mạng. Các người ngược lại tốt, liền trực tiếp trói đi thôi."
"Tôi đây người làm bạn trai, sao có thể cứ tính như thế, anh nói đúng không."