Trầm Mộc Bạch ở chỗ hệ thống đã sớm biết được bản thân nam chính có bàn tay vàng nghịch thiên, dị năng giả toàn hệ đó là thứ mà người khác nghĩ cũng không dám nghĩ.
Mà bây giờ, tình huống mà cô lo lắng không chỉ không có phát sinh, phảng phất những tất cả đều đang trong dự liệu của nam chính.
"Hệ thống, chuyện gì đang xảy ra?" Cô hỏi.
Hệ thống "Người có được trí thong minh cường đại không có chuyện gì là làm không được."
Nghe giống như là người chơi trong trò chơi bật hack, người chơi bình thường Trầm Mộc Bạch trong lòng tự nhủ.
Thân thể kiểm tra nơi đó cũng giống như thế, kiểm trắc viên thậm chí không có phát hiện bất kỳ khác thường gì, tất cả bất quá cũng bình thường.
Hoắc Quân Hàn mắt nhìn thẳng lôi kéo Trầm Mộc Bạch tiến vào trong căn cứ, bởi vì hai người giá trị nhan sắc cũng rất cao, đưa tới không ít chú ý.
Ở bên trong căn cứ, đãi ngộ của người bình thường cùng dị năng giả kém không phải một phân nửa điểm, nếu người bình thường có dị năng giả làm chỗ dựa còn tốt, nếu như không có, liền chỉ có thể dựa vào sức lao động bản thân tự nuôi sống bản thân. Tương tự, dị năng giả khi lấy được đãi ngộ tốt hơn đồng thời cũng phải vì căn cứ làm ra cống hiến tương ứng, tỷ như ra bên ngoài trụ sở làm nhiệm vụ các loại.
Bởi vì nhân viên ghi chép hiểu lầm quan hệ của Hoắc Quân Hàn cùng Trầm Mộc Bạch, cho nên đem bọn họ phân đến chung một căn phòng.
Căn cứ thành phố S giống như trong truyền thuyết như thế, ngay cả dị năng giả ở đây đều hết sức hậu đãi, vật chất đầy đủ. Về phương diện ấm no, cho dù là căn cứ tại thành phố S có đãi ngộ tốt nhất, cũng chỉ có thể cung ứng một ngày hai bữa ăn, khấu trừ điểm số sẽ được đồ ăn tương ứng.
Cái gọi là điểm số chính là làm nhiệm vụ mà có, có thể ở trong căn cứ tích điểm, cũng có thể đi tổ dị năng ra ngoài. Đương nhiên còn có một biện pháp càng nhanh, chính là dùng Tinh Hạch để đổi điểm số.
Một khối tinh hạch của Zombie cấp một có thể đổi lấy hai điểm, mặc dù trên người Trầm Mộc Bạch có một khối tinh hạch Zombie cấp bốn, nhưng vì không muốn gặp phiền phức, cô vẫn là thành thành thật thật cất trong túi.
Lúc cô đang đau đầu không biết làm thế nào để giải quyết bữa ăn hôm nay, Hoắc Quân Hàn quay đầu, khuôn mặt tuấn mỹ đến cực điểm quay về phía cô, "Ở chỗ này chờ tôi, đừng đi ra ngoài."
Trầm Mộc Bạch mới vừa gật đầu, nam chính đã không thấy tăm hơi, hơn nữa, cô còn rõ rõ ràng ràng nghe bên ngoài có tiếng khóa lại.
Trầm Mộc Bạch, "..."
ahihi hắn nói đừng đi ra ngoài!
Trước sau tầm hai mươi phút, nam chính trở về, trừ cái đó ra, hắn còn mang theo đồ vật khác.
Một cái bên trong có đủ loại túi thức ăn, còn có chừng một trăm viên Tinh Hạch xanh xanh đỏ đỏ.
Nếu Trầm Mộc Bạch không có nhớ lầm mà nói, dị năng giả phòng hộ, tuần tra có hơn trăm hơn nghìn người.
Cô tuyệt vọng nói với hệ thống, "Ngươi nói, ta nếu từ bên người nam chính chạy trốn thì sẽ có kết cục gì?"
Hệ thống "Tôi sẽ giúp cô nhặt xác."
Trầm Mộc Bạch: ".. Ta thực sự là cám ơn mi."
Hệ thống "Không cần khách khí."
Hoắc Quân Hàn mang về trong đó có mấy cái trái cây tươi, Trầm Mộc Bạch gặm quả táo đỏ rực, một bên ở bên trong căn phòng này quan sát, sau đó cô phát hiện, căn phòng này không nhỏ, vậy mà chỉ có một cái giường.
Trầm Mộc Bạch gặm không nổi nữa, nói với nam chính ".. Tôi ngủ chỗ nào?"
Ánh mắt Hoắc Quân Hàn rơi trên người cô, không rõ cảm xúc con ngươi màu băng lam, trên mặt vẫn là một bộ mặt không có biểu tình.