• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

[Ting, Mộ Dao Thần mất lòng tin với Lâm Phong, giá trị vận khí của Lâm Phong - 50.]

[Ting, Lâm Phong phụ lòng tin của mọi người, giá trị vận khí - 100.]

[Ting, ký chủ hành sự bá đạo, biểu lộ uy phong của phản diện, giá trị phản diện + 3000.]

Tiếng nhắc nhở liên tiếp vang lên bên tai.

Lục Vô Trần vô cùng hài lòng.

Nhổ được một lớp lông cừu này rất thoải mái nha.

Sau khi bị đả kích liên tiếp, giá trị vận khí của Lâm Phong đã bị tước mất chừng phân nửa.

Hắn đảo mắt, xem lại bảng của Lâm Phong.

[Lâm Phong: Khí vận chi tử

Tiến độ cốt truyện: 50

Pháp bảo: Băng Phách Thần Phù, 《 Đại Tổ Long Quyền 》...

Trung tâm vận khí: Thần Phù Thạch Bia

Vận khí: Kim sắc 500

Sau khi giá trị vận khí hạ xuống dưới 100, tước đi danh hiệu [Khí vận chi tử]

Khen thưởng đánh giết trước mắt: Thiên Phong bảo thuật, Kinh Lôi Long Côn, 《 Đào Hải Quyết 》...]

"Ồ? Đổi mới à?"

Ánh mắt Lục Vô Trần lóe lên.

Đây là do Lâm Phong trải qua một đợt cắt giảm vận khí liên tiếp nên tỉ lệ rớt đồ tăng vọt sao?

Phải biết rằng lúc giá trị vận khí của Lâm Phong là 1000, khen thưởng đánh giết là không đó.

Vậy mà bây giờ, chẳng những có khen thưởng đánh giết, còn có thêm một cột trung tâm vận khí này nữa.

"Thú vị."

"Có điều bây giờ đồ rớt xuống cũng không nhiều."

Lục Vô Trần nhìn lướt qua.

Khen thưởng tốt nhất cũng là Thiên Phong bảo thuật, đây là một bảo thuật Tử cấp, sức mạnh khủng bố, đây chắc hẳn là thứ ngày đó Mộ Sơn nói tới, bảo thuật mà Lâm Phong đã lĩnh ngộ được trên tấm bia cổ ở phía sau thánh địa Thiên Thủy. Bảo thuật này thi triển ra có thể dùng linh lực hóa thành gió, tạo thành vòi rồng, sức sát thương cực mạnh.

Đối với người bình thường mà nói thì phẩm cấp của bảo thuật này đã là không tệ.

Nhưng đối Lục Vô Trần mà nói thì còn kém quá xa.

"Giá trị vận khí vẫn còn nhiều lắm."

"Trung tâm vận khí của Lâm Phong hiện ra, đơn giản mà nói thì cũng là bàn tay vàng. Thần Phù Thạch Bia, thì ra là thứ này, nghe đồn vật này là nguyên tắc chung của 12 đạo thần phù mà người Cổ Thánh để lại, Băng Phách Thần Phù trong tay hắn chính là một trong số đó, mỗi một đạo thần phù trong đó đều ẩn chứa một môn thần thuật."

"Nếu hoàn toàn lĩnh ngộ thần thuật sẽ có thể khống chế lĩnh vực, đạt được lực lượng vô song."

"Và chỉ người chiếm được bia đá mới có thể luyện hóa thần phù."

"Nhưng vật này là vận khí căn bản của Lâm Phong, nếu muốn lấy được vật này thì tạm thời vẫn không thể giết Lâm Phong."

Tâm tư Lục Vô Trần xoay chuyển, hắn cũng không nóng vội.

Đã không thể một hơi giết chết, vậy thì giẫm chơi từ từ đi.

Dù sao thì Lâm Phong này cũng không làm được trò trống gì.

Lúc này.

Thánh tử Kim Đao đứng dậy: "Điện hạ, kẻ này hung hăng càn quấy, dám cả gan coi thường uy danh của Điện hạ, ta đề nghị chém hắn ngay tại đây!"

Ánh mắt hắn ta lộ ra tia hung dữ.

Không chỉ hắn ta mà người của thánh địa Kim Đao và thánh địa Trầm Sơn đều lạnh lùng nhìn Lâm Phong.

Chỉ có mọi người thánh địa Thiên Thủy dường như còn hơi không đành lòng, tuy nói Lâm Phong chọc vào tiên triều Sơn Hải, nghiệp chướng ngút trời, bọn họ cũng không dám đứng ra, nhưng dầu gì cũng là đồng môn cùng trải qua nhiều chuyện, chung quy vẫn có mấy người có quan hệ không tệ.

Lục Vô Trần thu hết thảy mọi chuyện vào trong mắt.

Dù cho hắn giết Lâm Phong ở chỗ này cũng không có ai dám nói gì.

Nhưng Lục Vô Trần định chơi từ từ.

Hắn vốn đã không muốn giết hắn ta, vậy thì cứ để Lâm Phong vùng vẫy nốt chút sức lực còn lại đi.

"Không cần."

"Nói thế nào thì hắn cũng là đệ tử của thánh địa Thiên Thủy, tuy tính tình lỗ mãng nhưng lần này trở về cũng là vì sự an toàn của thánh địa Thiên Thủy."

"Mộ thánh chủ, người này giao cho ngươi xử lý đi."

Lục Vô Trần nói.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK