• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Đợi một thời gian nữa, thành tựu bản thân tất nhiên sẽ không có giới hạn!

Không bao lâu sau, ở phía xa xa, một thân hình nhẹ nhàng đi đến.

Đây là một nữ tử mặc váy xanh, một thân võ phục gọn gàng, làm nổi bật dáng người cao gầy thướt tha.

Hơn nữa tướng mạo của nàng cực đẹp, ngũ quan tinh xảo tuyệt luân, lộ ra một vẻ mỹ diễm lạnh lùng.

Tóc đen buộc lên, lông mày như núi xa, làn da trắng nõn nà.

Chỉ riêng cỗ kiếm khí sắc bén lộ ra trên người, liền thêm ba phần anh vũ, làm cho người ta liếc mắt một cái cũng không rời ánh mắt đi được.

“Tiểu thư!”

Tô Vũ vội vàng nghênh đón, khi nhìn về phía thiếu nữ, trong ánh mắt của hắn ta cũng hiện ra một tia si mê.

Nữ tử này chính là đệ tử chân truyền Thiên Vũ Tiên Môn dẫn Tô Vũ đi ra từ trong gia tộc, Tô Thanh Hàn.

“Ừm.” Tô Thanh Hàn nhìn thoáng qua Tô Vũ, khẽ gật đầu.

Tốc độ tấn thăng của tôi tớ này không tồi, làm cho nàng cảm thấy hài lòng.

Tuy rằng không phải người Tô gia, nhưng tốt xấu gì cũng là trên danh nghĩa tôi tớ xem như xuất thân từ Tô gia, sau này sẽ có ích với sự phát triển của gia tộc.

“Lúc trước có truyền lời, không phải nói thân truyền đi tham kiến hoàng tử gì đó sao, tiểu thư không đi à?” Tô Vũ hỏi.

Tô Thanh Hàn thở dài: “Đâu phải dễ nhìn thấy điện hạ ở gần như vậy, muốn đi là đi, nhưng điện hạ đang được tông chủ cùng trưởng lão cẩn thận hầu hạ, đệ tử bình thường cũng không có nhãn phúc tới gần đâu.”

Giọng điệu của nàng có chút tiếc nuối.

Đây chính là hoàng tử Sơn Hải Tiên triều, bao nhiêu người muốn nhìn thấy cũng không có cơ hội.

Tô Vũ khinh thường: “Có cái gì đáng xem chứ, cùng lắm chỉ là thiếu gia ỷ vào thế gia diễu võ dương oai mà thôi, nếu ta đi lên nói không chừng có thể đánh chết hắn bằng một bạt tai. “

“Ăn nói cho cẩn thận.”

Tô Thanh Nhàn nhíu mày: “Vị đại nhân này không giống với con cháu thế gia mà ngươi nói đâu.”

Nghe tiểu thư bảo vệ hoàng tử hoàn khố kia, trong lòng Tô Vũ có chút ghen tỵ.

Lúc này, Tô Thanh Hàn hỏi: “Ngày mai chính là đại hội tông môn, ngươi thấy thế nào, có lòng tin trùng kích đệ tử nội môn không?”

“Đừng nói đệ tử nội môn. Tiểu thư yên tâm, ngày mai ta sẽ là chân truyền!” Tô Vũ vô cùng tự tin.

Nghe đến đây, Tô Thanh Hàn cũng không nói nhiều, gật đầu sau đó xoay người rời đi.

Còn lại Tô Vũ nhìn bóng lưng thướt tha của nàng rời đi, có cảm giác lưu luyến không rời.

“Không được!”

“Ta phải cố gắng tu luyện hơn, sớm ngày luyện hóa Thần Đồ Hoàng Tuyền, đến lúc đó, cẩu thí hoàng tử gì chứ, cẩu thí tiên triều, toàn bộ đều sẽ bị ta giẫm ở dưới chân!”

“Còn có Tô Thanh Hàn, sớm muộn gì cũng là của ta.”

Tô Vũ nắm chặt nắm tay, thần sắc nóng rực.

Lúc này.

Bên trong phòng khách.

Lục Vô Trần đang thưởng thức một ngụm trà, hương trà thơm ngát làm môi răng sảng khoái.

“Hoàng tử điện hạ có thể tự mình đi tới Thiên Vũ Tiên Môn bọn ta, trên dưới cả tông môn bọn ta vô cùng vinh hạnh.” Tông chủ Thiên Vũ Tiên Môn Thiên Vũ đạo nhân nói với vẻ mặt cung kính.

Thiên Vũ đạo nhân cũng là đại cao thủ Luân Hồi Cảnh cảnh thứ tám, không yếu hơn Thánh Chủ Bình Thường Thánh Địa là bao. Chẳng qua Thiên Vũ Tiên Môn chỉ có một mình Luân Hồi Cảnh, hơn nữa hắn đã già yếu, huyết khí có hơi khô héo, lúc này mới khiến cho địa vị Thiên Vũ Tiên Môn không còn cao.

“Tông chủ quá khen.”

Lục Vô Trần bình thản nói: “Chỉ là rảnh rỗi không có việc gì, đi giải sầu xung quanh, đúng lúc đi tới cửa quý tông.”

“Thì ra là như thế.” Thiên Vũ đạo nhân nhìn Lục Vô Trần không có ý đối địch gì, âm thầm thở phào nhẹ nhõm.

Lúc lão nghênh đón xe Lục Vô Trần tiến vào thì vui buồn lẫn lộn, dù sao đối phương vừa mới tiện tay diệt một Cổ U Thánh Địa, lão sợ Thiên Vũ Tiên Môn đắc tội đối phương sẽ dẫn đến thảm án.

Lúc này, nhìn thấy thái độ thân thiện của Lục Vô Trần, tâm tư mới đại định, lập tức ánh mắt Thiên Vũ đạo nhân cũng nóng lên.

Nếu hoàng tử điện hạ không phải mang địch ý đến đây, vậy nói không chừng Thiên Vũ Tiên Môn bọn họ cũng có cơ hội ôm được đùi chăng?

Nghĩ tới đây, Thiên Vũ đạo nhân liền kích động hẳn lên.

Sơn Hải Tiên triều cường đại là không thể nghi ngờ.

Tuy rằng Thiên Vũ Tiên Môn bọn họ có chút thanh danh trong phạm vi trăm dặm, nhưng thiên ngoại trường sinh thế gia, thánh địa cổ lão khắp nơi, so Thiên Vũ Tiên Môn bọn họ với con kiến hôi thì cũng không kém bao nhiêu, mình đương thời thì còn tốt, nếu có một ngày mình ngã xuống, chỉ sợ lúc ấy Thiên Vũ Tiên Môn sẽ bị người ta thôn tính.

Trước kia Thiên Vũ đạo nhân khổ sở vì không có mục tiêu tìm kiếm sự giúp đỡ.

Nhưng bây giờ...

Cơ hội không phải đã đến đây rồi sao!

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK