Nghe được cái tên này, Tô Thanh Hàn vẻ mặt mờ mịt, Thiên Vũ đạo nhân thì thần sắc lại khẽ biến: “Huyết Thạch lão tổ? Đó không phải là đại ma đầu hung danh cường thịnh vào ba trăm năm trước sao, am hiểu lấy huyết thực rèn luyện thân thể, thuật luyện thể của ma đầu này đích xác vô cùng cường hãn.”
“Nghe đồn, Huyết Thạch lão tổ này chỉ có thực lực Luân Hồi đệ bát cảnh, nhưng dùng năng lượng nhục thể, mạnh mẽ chùy sát một Đạo Thân cảnh gần đất xa trời!”
“Nhưng có vẻ như sau trận chiến kia, ma đầu bị trọng thương, khí huyết khô héo, chắc là ngã xuống luôn rồi.”
Thiên Vũ đạo nhân nửa nghi hoặc, nửa tim đập nhanh.
Lục Vô Trần mỉm cười: “Trong tiên triều Sơn Hải còn treo thông sát lệnh của lão, thủ đoạn luyện thể của Huyết Thạch lão tổ này quá đặc biệt, rốt cuộc có phải chết hẳn hay không cũng không ai biết.”
“Ha ha, Tô Vũ này chưa hắn là kế thừa y bát của lão, loại thủ đoạn đốt huyết tăng khí này lại có chút tương tự mà thôi.”
Hắn nói đến đây thì không nói gì nữa.
Có đôi khi nói quá nhiều cũng không phải chuyện tốt gì, không bằng giao cho người khác đi bổ não một chút.
Quả nhiên.
Thần sắc Thiên Vũ đạo nhân càng ngày càng khó coi.
Trước khi lão không nghe được cái tên “Huyết Thạch” nên còn không liên tưởng đến, nhưng bây giờ...
Ngẫm lại lúc trước Tô Vũ có thể dùng lực lượng nhục thể cường phá Thanh Bích Thất Diễm, cùng với lực lượng đốt huyết bạo kình kia...
Không phải là chẳng khác mấy cùng Huyết Thạch lão tổ kia sao?
Nếu thật sự Tô Vũ kế thừa y bát của Huyết Thạch lão tổ, vậy thì mưu đồ người này vào Thiên Vũ tiên môn không nhỏ đây!
Thiên Vũ đạo nhân âm thầm cảnh giác.
Thế maf lúc trước lão còn tưởng rằng đối phương là mầm tiên, cực kỳ khó có được.
Nếu hao phí toàn bộ tài nguyên tông môn để bồi dưỡng thì chẳng phải kết quả là bồi dưỡng ra một Huyết Thạch lão tổ khác sao?!
Phía bên kia.
Trên đấu võ trường.
Tô Vũ dễ dàng đánh bại Hứa Thập Yển, đúng là lúc vui vẻ hưng phấn, ánh mắt hắn ta nhanh chóng nhìn về phía vị trí khán đài chủ, tính thưởng thức một chút khiếp sợ của Thiên Vũ đạo nhân cùng với sự ngưỡng mộ của Tô Thanh Hàn.
Nhưng khi ánh mắt của hắn ta nhìn qua, lại đột nhiên phát hiện mấy người kia đều không nhìn mình.
Nhất là Tô Thanh Hàn, nàng ngồi ở bên cạnh Lục Vô Trần, hai người đang thân mật nói cái gì đó.
Hừ!
Tô Vũ lên cơn giận giữ.
“Lục Vô Trần chết tiệt, đến gần như vậy làm cái gì!”
“Tô Thanh Hàn là của ta!”
Hắn ta hận đến nghiến răng nghiến lợi, tức giận không thể nhịn được.
Tên Hoàng tử đáng ghét này, nếu không phải bởi vì hắn thì hiện tại Tô Thanh Hàn tuyệt đối sùng bái nhìn mình!
Nghĩ tới đây, Tô Vũ càng thêm giận dữ.
“Ai còn dám lên đây đánh một trận nào!”
“Hôm nay, có một người tính một người, Tô Vũ ta đều chấp hết!”
Giọng nói hắn ta vô cùng cuồng ngạo, định tiếp tục dương danh, nhất định phải đánh cho ánh mắt mọi người đều hội tụ trên người mình!
Tô Vũ lại không biết, bộ dạng cuồng ngạo này của hắn ta rơi vào trong mắt Thiên Vũ đạo nhân, lại làm cho thần sắc Thiên Vũ đạo nhân càng khó coi.
“Tính tình kiêu ngạo, hung hăng càn quấy, điều này rõ ràng giống như tác phong năm đó của Huyết Thạch lão tổ.”
“Chẳng lẽ, thật sự là ma đầu đó?”
Trong ánh mắt Thiên Vũ đạo nhân lộ ra một tia sát khí.
Nếu như người này thật sự nhận y bát của Huyết Thạch lão tổ, vậy can đảm dám khuấy động phong vân trong Thiên Vũ tiên môn của lão, nhất định phải để cho hắn ta chết không toàn thây!
Lục Vô Trần thu biểu tình Thiên Vũ đạo nhân vào đáy mắt, bình thản cười, nhấp một ngụm trà.
Lúc này, tiếng nhắc nhở bên tai vang lên.
“Đinh, quỹ tích quật khởi của Tô Vũ bị cắt đứt, giá trị khí vận -100.”
“Đinh, chủ túc chủ ngôn ngữ đùa bỡn thị phi, giá trị phản phái +1000.”
Liên tiếp hai tiếng nhắc nhở, làm cho Lục Vô Trần cười càng thêm rạng rỡ vài phần.
Phản phái này, đúng là thoải mái làm sao.