Lôi Thiên đã rất ngạc nhiên khi nhìn thấy bóng dáng trước mắt mình. Đúng là một nam tử tuấn tú. Phong lãng thần tuấn, khí chất tao nhã. Thanh niên mặc áo bào màu trắng, hơi thở quanh người như vực sâu không thấy đáy, từng cử chỉ đều toát lên khí chất xuất chúng, khiến người ta phải khiếp sợ khi nhìn thẳng vào. Lôi Thiên thầm hâm mộ trong lòng, giá như mình cũng có loại khí chất này thì tốt biết mấy. "Thiên Nhi, con về rồi đó à." Lôi Trung Tuân thấy con trai mình...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.