Mục lục
Nông Viên Tự Cẩm Lâm Tiểu Uyển
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Dư Tiểu Thảo xách mèo vàng nhỏ từ trên bả vai xuống, bóp cổ nó, dùng sức lắc lắc lắc, cố là ra vẻ hung ác, mặt mày hung tợn nói: "

Hai chúng ta ai là chủ nhân hả? Kêu ngươi làm một chuyện thôi mà cũng phải như cầu xin tổ tông vậy! Ta nhịn ngươi lâu lắm rồi! Làm trái ý muốn của chủ nhân, chẳng lẽ ngươi không sợ bị trừng phạt sao?"

Dư Tiểu Thảo thật sự đã đoán đúng rồi, Linh Tổ nương nương kia rất quen thuộc thói quen của Bổ Thiên Thạch, lúc cách chức nó đến không gian này, vì đề phòng nó cắn chủ nhân đã tăng thêm giam cầm cho nó, quyết định: Nếu như làm trái ý chủ nhân, thì linh lực sẽ biến mất một phần trăm, nếu như giúp đỡ chủ nhân linh lực sẽ khôi phục không phẩy một phần trăm, một quy định cực kỳ bất bình đẳng.

Vì vậy, mặc dù Tiểu Bổ Thiên Thạch cực kỳ ghét bỏ chủ nhân của mình là Dư Tiểu Thảo, nhưng vẫn sẽ thỏa mãn tất cả yêu cầu của nàng vô điều kiện, chỉ mong có thể sớm ngày trở lại thời kỳ toàn thịnh, phá vỡ hư không, rời khỏi cái thế giới linh lực thưa thớt, không thích hợp để tu luyện này.

Trong nháy mắt mèo vàng nhỏ giống như bong bóng bị xì hơi, buồn bã rũ lỗ tai, ngay cả đôi mắt màu vàng đồng lấp lánh rực rỡ cũng không còn chói lọi như thường ngày. Tên nhóc này, lại học giả vờ đáng thương giành đồng cảm rồi.

Dư Tiểu Thảo nhẹ nhàng sờ lỗ tai nhỏ nhọn nhọn của nó, than nhẹ một tiếng, nói: "

Nếu chúng ta khế ước thành công, đã chứng tỏ là có duyên. Ngươi cũng đừng vội quá, trời không tuyệt đường người, sẽ có thể tìm được cách khôi phục thôi. Đến lúc đó, duyên phận giữa chúng ta xem như hết! Có lẽ chỉ ngắn ngủi mấy năm hoặc mấy chục năm mà thôi, sao lại không quý trọng lẫn nhau chứ?"[Bớt an ủi ta đi, hừ! Không phải chỉ là dẫn thú dữ tới thôi sao? Đối với bản thần thạch mà nói, chỉ là chuyện dễ như trở bàn tay!] Hình như Tiểu Bổ Thiên Thạch rất không chịu được mấy lời nói sến súa của nàng, nhảy ra từ trong tay nàng, run run bộ lông lấp lánh ánh vàng trên người mình, biến thành một đạo ánh sáng vàng chạy vào sâu trong rừng rậm.

Chu Tuấn Dương lại đi tiếp trong rừng núi một lát, nhưng không có phát hiện gì đặc biệt cả, trong lòng có chút thất vọng. Dư Hải đi bên cạnh hắn, bởi vì lo lắng cho con gái nhà mình, nên thỉnh thoảng sẽ quay đầu lại nhìn về phía vừa đi qua một chút. Chu Tuấn Dương cảm thấy tâm trạng của mình bị chàng ảnh hưởng, cũng lo lắng cho nha đầu ngốc ngếch đó theo luôn."Đi về phía trước xem thử lần nữa đi, nếu như không có phát hiện gì thì trở về phủ thôi!" Chu Tuấn Dương bị cảm giác xa lạ khó chịu xuất hiện trong lòng làm ảnh hưởng, mất đi hứng săn thú, chỉ đi về phía trước không có mục đích.Đột nhiên, Lưu tổng quản luôn luôn chú ý động tĩnh gần đây giật giật lỗ tai, dừng bước lại: "

Chủ tử, có thứ gì đó đang nhanh chóng di chuyển tới đây... Cẩn thận!"

Chu Tuấn Dương chụp được một bóng dáng cực kỳ nhanh nhẹn, cung tên trong tay gần như không kịp suy nghĩ đã bắn ra một mũi, mũi tên lao vùn vụt về phía bóng dáng kia.

Tiểu Bổ Thiên Thạch mạo hiểm tránh né mưa tên đang liên tục bay về phía nó, dùng cái chân trước nhân tính hóa vỗ vỗ ngực mình: [Nguy hiểm thật, suýt chút nữa trúng tên rồi! Thuật bắn cung của người này đúng là khá tốt, đã đạt tới cảnh giới chỉ cần cảm giác đã có thể bách phát bách trúng rồi!]Tuy nói hình thể của mèo con là do nó sử dụng linh lực ngưng tụ biến áo thành, nhưng nếu bị thương, linh lực nó khó khăn lắm mới hồi phục cũng sẽ bị tiêu hao! Rất sợ Chu Tuấn Dương bắn không trúng một mũi tên lại bắn thêm một mũi nữa, Tiểu Bổ Thiên Thạch vội vàng phát ra tiếng “meo meo” chói tai!

Trong lòng Chu Tuấn Dương lúc này cũng đang cực kỳ kinh ngạc, mũi tên của mình nhanh bao nhiêu, hắn hiểu rất rõ, vậy mà lại có động vật có thể tránh được thuật bắn cung xuất sắc của hắn? Lúc đang định căng cung lên bắn thêm một mũi nữa, trong bụi cỏ chợt truyền tới tiếng mèo kêu mềm mại. Trong rừng sâu núi thẳm, sao lại có một con mèo con?

Dư Hải lại nhận ra con vật xinh xắn lấp lánh trong bụi cỏ kia, vội vàng lên tiếng ngăn cản: "Đó hình như là thú cưng của Thảo Nhi đấy, một con mèo vàng nhỏ tên là Bánh Trôi Nhỏ."

Dư Hải cẩn thận đẩy lùm cỏ kia ra, một con mèo vàng nhỏ không bằng nắm đấm của chàng xuất hiện trước mặt ba người. Hình như mèo vàng nhỏ biết vừa rồi mình suýt bị ngộ thương, không vừa lòng nhìn Chu Tuấn Dương phát ra một tiếng “meo”!

Chu Tuấn Dương khom người xách gáy của mèo nhỏ lên, để nó nằm ngang tầm mắt mình, quan sát kỹ mèo con đang giương nanh múa vuốt một lượt, cuối cùng cười nói: "

Chủ nhân thế nào thì nuôi ra thú cưng thế đấy. Con mèo này ấy, giống y như chủ nhân của nó, đều thuộc cái loại gan lớn hơn người."

Nói xong, hắn ném mèo con về phía Dư Hải. Mèo vàng nhỏ làm một động tác xoay người độ khó cao trên không trung, chuẩn xác đáp trên đầu vai Dư Hai, cực kỳ bất mãn xù lông lên, giương nanh với Chu Tuấn Dương.

Dư Hải vội vàng túm lấy nó vào tay nhẹ nhàng vuốt ve. Chàng biết thú cưng con gái nuôi rất có linh tính, cho nên hỏi: "

Bánh Trôi Nhỏ, ngươi đến đây bằng cách nào? Là đi theo chủ nhân ngươi sao?"[Bản thần thạch là bị đứa con gái xấu xa của ngươi ép tới đấy! Lát nữa lúc gấu đen tới đây thì ngươi tránh xa một chút. Nếu như bị thương, ta cũng sẽ bị trừ trị số linh lực luôn!] Mèo vàng nhỏ meo meo meo với cha của chủ nhân, cũng không thèm quan tâm người ta có hiểu hay không.

Chu Tuấn Dương cười nói: "

Nhìn dáng vẻ của tiểu tử này, chắc chắn là đang tố cáo với ngươi rồi. Giống y như chủ nhân của nó!"

Lưu tổng quản nhẹ nhàng hít hít mũi, nhíu mày, nói: "

Chủ tử, lão nô ngửi được mùi hôi thối trên người động vật, có lẽ có con thú lớn đang tới đây. Cẩn thận một chút!"

Theo mặt trời ngã về tây, trong rừng dần dần trở nên mờ tối, xung quanh ngoài tiếng gió nhè nhẹ ra, còn lại đều yên tĩnh như chết. Không đúng, mặc dù khi nãy khu rừng cũng yên tĩnh, nhưng thỉnh thoảng vẫn có thể nghe thấy tiếng côn trùng kêu vang. Bây giờ lại quá yên lặng, yên lặng đến mức làm ngươi ta cảm thấy có chút áp lực.

Theo mấy con chim chóc hoảng sợ về tổ, Chu Tuấn Dương ngắn gọn vội vàng nói với Dư Hải: "Đến đây! Ngươi trốn ở sau cây đi!"

Dư Hải đang muốn mở miệng, Lưu tổng quản đã khuyên: "

Ngươi trốn trước đi, nếu như bọn ta gặp nguy hiểm thì hãy ra tay."

Lúc đang nói chuyện, một con gấu đen lớn cao hơn một người bình thường, trên người khoác bộ lông thật dày, há cái miệng lớn như chậu máu xuất hiện trong tầm mắt của mọi người. Con gấu đen này có vẻ cực kỳ nóng nảy, vừa chạy nhanh sang bên này, vừa lấy tay gấu to lớn của nó đập gãy cây cối cản đường. Một thân cây to bằng miệng bát nhỏ bị một chưởng của nó đánh thành hai khúc, dáng vẻ cực kỳ hung mãnh.

Chu Tuấn Dương bình tĩnh nhắm nó, giương cung tên lên. Mưa tên phá không bay về phía mặt của gấu đen, con gấu đen kia giống như đã thành tinh vậy, đưa tay cực kỳ chuẩn xác đẩy mưa tên ra, tốc độ không hề chậm lại, mạnh mẽ xông về phía này."

Mau tránh ra!" Chu Tuấn Dương lại bắn ra một mũi tên, nhưng vẫn không có kết quả gì, hắn nhanh chóng leo lên một tảng đá lớn ở gần đó, trên cao nhìn xuống nhắm bắn gấu đen. Lưu tổng quản nhắm mắt đi theo bảo vệ trái phải của chủ tử.

Chu Tuấn Dương bắn ra mũi tên thứ ba, để lại một vết thương trên chân gấu đen. Gấu đen bị đau, giống như càng điên cuồng hơn xông về phía này.

Kỳ lạ chính là, gấu đen đang giận đùng đùng không đi trả thù đầu sỏ làm nó bị thương, mà lại xông tới chỗ Dư Hải đang trốn sau cây đại thụ. Chu Tuấn Dương biến sắc, đối mặt với gấu đen hung mãnh giận dữ thế này, một chút bản lĩnh kia của Dư Hải hoàn toàn không đủ nhìn.

Hắn kéo căng cung tên, bắn thẳng vào ngực của gấu đen. Đầu mũi tên xuyên qua da lông thật dày của gấu đen, ghim thật sâu vào trong da thịt của nó, nhưng cũng không trúng phải chỗ hiểm.

Dư Hải thấy gấu đen xông về phía mình, đương nhiên sẽ không đứng một chỗ chờ chết, cũng sáng suốt không lấy cứng đối cứng với gấu đen, mà lại chạy nhanh vòng quanh mấy cây đại thụ. Mặc dù gấu đen kia dáng người to lớn, nhưng động tác lại không vụng về chút nào. Hình như nó đã cho rằng Dư Hải là con mồi của mình, cho nên không ngừng mạnh mẽ đuổi theo chàng.

Dư Hải đau khổ trong lòng! Ngươi xem vết thương trên người ngươi cũng đâu phải do ta gây ra, muốn báo thù cũng không thể chọn trái hồng mềm để bóp có đúng không?"

Dẫn gấu tới đây, leo lên cái cây kia!" Chu Tuấn Dương chỉ cây đại thụ hai người ôm không hết cách mình không xa, hét lớn với Dư HảiDư Hải nghe thấy tiếng kêu, vòng qua một thân cây, bắt đầu liều mạng chạy tới bên này. Chu Tuấn Dương thỉnh thoảng bắn ra một mũi tên, quấy rồi tốc độ gấu đen đuổi theo. Dư Hải nhét mèo nhỏ đang xách trong tay vào ngực mình, đưa tay ra nhanh nhẹn leo lên cây đại thụ kia.

Chu Tuấn Dương thầm thở phào nhẹ nhõm. May là Dư Hải này mạnh hơn con gái ngốc nghếch của chàng, ít nhất bản lĩnh leo cây cũng không tệ!

Trong lúc đuổi theo con mồi, trên người gấu đen lớn lại có thêm mấy vết thương nữa. Gấu đen hoàn toàn điên cuồng, hung hăng đụng thân thể to lớn của nó vào cây đại thụ Dư Hải vừa leo lên, hai móng vuốt cố sức cào, để lại mấy dấu cào thật sâu trên thân cây.

Dư Hải liều mạng ôm lấy thân cây, sợ bị va chạm dữ dội kia làm rơi xuống.

Chu Tuấn Dương thấy không còn nhiều thời gian nữa, gấu đen kia đã cào nát một phần ba thân cây rồi, nếu còn để nó làm như vậy mãi, cây đại thụ Dư Hải đang trốn sẽ nhanh chóng bị gãy. Chu Tuấn Dương hít sâu một hơi, lấy một dây cung chế tạo đặc biệt từ trong giỏ đeo sau lưng, thay thế dây cung cho cung tên yêu quý của mình.

Tay trái nắm vững cung tên, tay phải từ từ căng dây cung, bắp thịt trên cánh tay căng lên như sắp vỡ ra, trên cổ Chu Tuấn Dương nổi đầy gân xanh, trên trán cũng mơ hồ nhìn thấy mấy giọt mồ hôi.

Dây cung này được một thợ thủ công khéo léo đã sống ẩn đúc ra từ sắc đen kết hợp với thép không gỉ, phải có sức kéo như lực từ chín tảng đá mới có thể kéo căng nó. Bình thường trong lúc luyện tập, kỷ lục cao nhất của hắn cũng chỉ là như bảy tảng, hôm nay quyết đánh đến cùng, một mũi tên định càng khôn.

Dây cung dần dần bị kéo ra, khuôn mặt của Chu Tuấn Dương căng thành màu tím đậm, hắn hít một hơi thật sâu, tập trung công lực cả đời lên trên hai cánh tay, cuối cùng, vào lúc gấu đen đã bẻ gãy thân cây, kéo căng dây cung, bắn một mũi tên vào đầu gấu đen.

Mũi tên mang theo tiếng rít chói tai bay về phía gấu đen. Gấu đen đang cố gắng cào thân cây, muốn bắt con mồi ở trên cây vào tay, lúc nó nhận ra nguy hiểm muốn tránh né, cũng đã không kịp nữa rồi.

Mủi tên đâm vào não sau bên trái của nó, xuyên qua mắt bên phải, sau đó đâm sâu vào thân cây đại thụ Dư Hải đang ẩn náu, chỉ còn lại phần đuôi bằng lông chim.

Lưu tổng quản hiểu rõ công lực của chủ tử bây giờ rất khó để kéo căng Cửu Thạch Cung, vì cứu người mà cố gắng căng dây cung, rất dễ làm bị thương gân cốt trên cánh tay. Ông ấy vội vàng đi lên kiểm tra cánh tay của chủ tử, phát hiện chủ tử bây giờ ngay cả cây cung mình yêu thích cũng không cầm nổi nữa rồi, hai cánh tay không thể khống chế cứ run lên."

Chủ tử, ngài... Ngài việc gì mà phải khổ mình chứ?" Lưu tổng quản vội vàng lấy cốt cao bôi lên cho chủ tử.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
TT
Tp thảo24 Tháng mười hai, 2022 11:24
Hôm nay mình up bù hôm qua và tặng bạn Dung Vu 4c ủng hộ 50lt nha ❤️❤️❤️❤️
TL4
Thiên Long 4/224 Tháng mười hai, 2022 09:07
Hết chương 670.....670
TL4
Thiên Long 4/224 Tháng mười hai, 2022 09:07
Hết chương 670.....
TL4
Thiên Long 4/224 Tháng mười hai, 2022 09:07
Hết chương 670
TL4
Thiên Long 4/223 Tháng mười hai, 2022 05:22
Hết chương 659.....
TL4
Thiên Long 4/223 Tháng mười hai, 2022 05:22
Hết chương 659
TL4
Thiên Long 4/222 Tháng mười hai, 2022 05:55
Hết chương 646....
TL4
Thiên Long 4/222 Tháng mười hai, 2022 05:55
Hết chương 646
TL4
Thiên Long 4/221 Tháng mười hai, 2022 12:58
Hết chương 640....640
TL4
Thiên Long 4/221 Tháng mười hai, 2022 12:58
Hết chương 640....
TL4
Thiên Long 4/221 Tháng mười hai, 2022 12:58
Hết chương 640
TT
Tp thảo20 Tháng mười hai, 2022 14:57
Mai up bù nha mn hôm nay mình có việc nên ko up đk ❤️❤️
TL4
Thiên Long 4/219 Tháng mười hai, 2022 05:24
Hết chương 625.....
TL4
Thiên Long 4/219 Tháng mười hai, 2022 05:24
Hết chương 625
TL4
Thiên Long 4/218 Tháng mười hai, 2022 04:11
Hết chương 611....611
TL4
Thiên Long 4/218 Tháng mười hai, 2022 04:11
Hết chương 611....
TL4
Thiên Long 4/218 Tháng mười hai, 2022 04:11
Hết chương 611
TT
Tp thảo17 Tháng mười hai, 2022 03:29
Mình tặng thêm bạn Võ Trúc Thuỳ Trang 10c đã ủng hộ 100lt nha ❤️❤️
TT
Tp thảo17 Tháng mười hai, 2022 03:08
Mình tặng bạn Dung Vu 10c đã ủng hộ 50lt nha ❤️❤️
TT
Tp thảo16 Tháng mười hai, 2022 14:27
Tặng bạn Bang Anh đã ủng hộ 10lt 10c nè ❤️❤️❤️
TL4
Thiên Long 4/216 Tháng mười hai, 2022 05:58
Hết chương 540...
TL4
Thiên Long 4/216 Tháng mười hai, 2022 05:58
Hết chương 540
TL4
Thiên Long 4/216 Tháng mười hai, 2022 01:18
Hết chương 520....520
TL4
Thiên Long 4/216 Tháng mười hai, 2022 01:18
Hết chương 520....
TL4
Thiên Long 4/216 Tháng mười hai, 2022 01:18
Hết chương 520
BÌNH LUẬN FACEBOOK