Sau khi dầm nước ướt đến mức toàn thân cảm thấy run rẩy, Hứa Hiểu Tinh lau khô người rồi mặc quần áo vào, sau đó cô ta đi ra, vừa đi ra thì đã nghe thấy ở phía bên ngoài thỉnh thoảng truyền đến tiếng gõ cửa, cô ta bước tới mắt mèo ở cửa quan sát thì nhìn thấy Lý Vũ Hân đang đứng bên ngoài.
Khi nhìn thấy Lý Vũ Hân, Hứa Hiểu Tinh ngay lập tức cảm thấy tức giận và uất ức ở trong lòng, mọi cảm xúc của cô ta lại một lần nữa bộc phát. Hứa Hiểu Tinh thẳng thừng rời đi, hoàn toàn không để ý gì tới Lý Vũ Hân, cứ để mặc cho cô đứng bên ngoài gõ cửa.
“Hiểu Tinh, tớ biết cậu đang ở bên trong, tớ xin lỗi, tớ thực sự xin lỗi, cậu mở cửa nghe tớ giải thích đi được không? Tớ biết mình đã sai rồi nhưng mọi chuyện thực sự không như cậu nghĩ đâu, tớ… Tớ không cố ý, tớ thực sự không cố ý.” Lý Vũ Hân nói một mạch không ngừng, thế nhưng mà Hứa Hiểu Tinh thì hoàn toàn không để ý đến điều đó.
“Hiểu Tinh, nếu như cậu không mở cửa thì tớ sẽ luôn đứng ở đây.” Lý Vũ Hân lại nói.
Hứa Hiểu Tinh cảm thấy vô cùng khó chịu khi nghe thấy giọng nói của Lý Vũ Hân, cô ta dứt khoát chạy vào phòng, lấy tai nghe ra đeo vào tai rồi bắt đầu nghe nhạc.
Thật ra Hứa Hiểu Tinh dù có nghe thì cũng hoàn toàn nghe không lọt tai một giai điệu nào, chẳng qua là cô ta không muốn nghe thấy giọng nói của Lý Vũ Hân mà thôi.Hứa Hiểu Tinh đã nghe rất lâu rất lâu, nhưng trái tim của cô ta vốn dĩ không đặt vào trong bài hát, thậm chí đang hát gì cô ta cũng không biết, lúc này trong tâm trí của cô ta chỉ có Diệp Lăng Thiên và Lý Vũ Hân.
Cuối cùng Hứa Hiểu Tinh không muốn để bản thân mình phiền não hơn nữa, tuy rằng rất hận Lý Vũ Hân nhưng cô ta không đành lòng để mặc cho Lý Vũ Hân cứ đứng ở bên ngoài gõ cửa, cô ta gỡ tai nghe ra ném lên sô pha rồi chạy tới mở cửa.
Lý Vũ Hân ngồi xổm ở cửa, toàn thân trông có vẻ rất suy sụp, cô biết lần này Hứa Hiểu Tinh thật sự rất giận mình.
Qua một lúc thì Lý Vũ Hân bắt đầu cảm thấy nản lòng muốn từ bỏ, đúng vào giây phút cô chuẩn bị rời đi thì cửa phòng đột nhiên mở ra, ngay sau đó nhìn thấy Hứa Hiểu Tinh đứng ở cửa.
“Cậu muốn giải thích sao? Được rồi, tớ cho cậu một cơ hội giải thích. Tớ muốn nghe xem cậu định giải thích gì với tớ, vào đi.”
Hứa Hiểu Tinh nhìn về phía Lý Vũ Hân nói một cách lạnh lùng, sau đó xoay người đi vào ngồi xuống ghế sô pha.
Lý Vũ Hân lo lắng đi theo sau Hứa Hiểu Tinh, đóng cửa lại rồi đi đến ngồi trên sô pha, cô nhìn Hứa Hiểu Tinh lo lắng giống như một đứa trẻ làm sai chuyện, một lúc sau cũng không biết nói như thế nào.
“Không phải cậu nói muốn giải thích sao? Nói đi, giải thích đi, sao vậy? Câm rồi sao? Không biết giải thích thế nào à? Được rồi, để tớ giúp cậu, cậu giải thích cho tơ nghe lý do tại sao cậu lại lên giường với Diệp Lăng Thiên đi? Rõ ràng là cậu biết tớ thích Diệp Lăng Thiên nhưng vì sao cậu lại muốn tranh giành anh ấy với tớ?”
“Lý Vũ Hân, tớ không phải một người ngang ngược, cũng không ích kỉ. Diệp Lăng Thiên chỉ là người đàn ông tớ thích, không phải bạn trai tớ, cho dù là bạn trai thì cũng không phải là chồng của tớ. Tớ chưa kết hôn với anh ấy. Nếu hai người thực sự yêu nhau thì tớ sẽ chúc phúc cho hai người, tớ sẽ không bao giờ hận hai người.”
“Nhưng mà cậu rõ ràng biết tớ thích anh ấy, giữa hai người trước đây cũng không có xác định một mối quan hệ nào cả. Tớ là chị em tốt của cậu, nhưng cậu lại gian díu với anh ấy sau lưng tớ. Lý Vũ Hân, cậu nghĩ cậu làm như vậy có hợp tình hợp lý không? Cậu cảm thấy cậu làm điều đó không có lỗi với tớ à? Cậu cảm thấy đây là chuyện một người nên làm sao? Cậu sao vậy? Hứa Hiểu Tinh tớ đối xử với cậu không tốt sao? Vì sao cậu phải đối xử với tớ như thế?”
“Trải qua nhiều năm như vậy, Hứa Hiểu Tinh tớ đã làm gì có lỗi với Lý Vũ Hân cậu sao? Nếu như cậu thật sự thích Diệp Lăng Thiên, được thôi, nói cho tớ biết, tớ có thể tác thành cho cậu, tớ sẽ từ bỏ, tớ chắc chắn sẽ thật lòng thật dạ giúp cậu, nhưng không, cậu phản bội tớ, cậu không thể coi tớ là một con ngốc như vậy chứ. Hai người đều có tình ý không ngay thẳng, vậy mà tớ đã tỏ tình với anh ấy như một kẻ ngốc. Cuối cùng hóa ra anh ấy không thích tớ, người mà anh ấy thích lại chính là người chị em tốt nhất của tớ. Anh ấy phải có trách nhiệm với cậu, cậu có nghe thấy không? Anh ấy nói phải có trách nhiệm với cậu. Thế còn tớ? Tớ là cái quái gì vậy? Tớ là con khỉ ngu ngốc nhất trên đời này bị hai người đùa giỡn phải không?”
Hứa Hiểu Tinh càng nói càng trở nên kích động hơn, tất cả sự tức giận và uất ức trong lòng cô ta bùng phát.
“Không, không, Hiểu Tinh, không phải như vậy, thực sự không phải, tớ không cố ý, đó chỉ là một tai nạn ngoài ý muốn, thực sự chỉ là một tai nạn ngoài ý muốn.” Lý Vũ Hân vội vàng lắc đầu, cô đã không còn nói năng mạch lạc được nữa rồi.
“Tai nạn ngoài ý muốn? Lần đầu tiên tớ nghe nói loại chuyện này là một tai nạn ngoài ý muốn, vậy thì nói cho tớ biết ngoài ý muốn như thế nào? Anh ấy cưỡng bức cậu sao? Tớ biết rất rõ Diệp Lăng Thiên, anh ấy chắc chắn sẽ không bao giờ làm ra chuyện gọi là cưỡng bức cậu. Nói cho tớ nghe xem, tai nạn ngoài ý muốn như thế nào? Hay là hai người vô tình bị mộng du mới làm ra chuyện này? Thật hài hước, đây thật sự là một truyện cười thú vị đấy!” Hứa Hiểu Tinh lại một lần nữa cười khẩy đầy chế nhạo.
“Tớ…Tớ thực sự không biết phải giải thích thế nào, nhưng thực sự không phải như cậu nghĩ. Lần đó tớ đến M Thành, khi ra khỏi ngôi làng trên núi là một đường núi gần như biệt lập với thế giới, tất cả đường đi đều ở trên vách đá cao dựng đứng.”
“Lúc chúng tớ quay về thì trời bất ngờ đổ mưa to, trời mưa rất to, to đến mức không nhìn thấy được gì cả, vì lo sợ có thể xảy ra sạt lở bất cứ lúc nào nên chúng tớ xuống xe ngay, sau đó anh ta tìm thấy một cái hang, thế là tối hôm đó chúng tớ đã ngủ bên trong đó. Nhưng trời rất lạnh, vô cùng lạnh, quần áo của chúng tớ ướt sũng nên anh ta đã đi tìm một ít củi, chúng tớ đốt lửa trong hang để hong khô quần áo. Cậu biết đấy, cả hai chúng tớ đều… đều… đều không mặc nhiều quần áo.”
“Sau đó, sau đó tớ cũng không biết giây phút đó làm sao lại như thế, tớ thật sự không biết, tớ làm việc đó một cách ngớ ngẩn, đầu óc lúc đó trống rỗng, giống như có quỷ ám trên người cho nên mới làm ra loại chuyện này. Thực sự tớ hối hận, tớ rất hối hận. Đây là lần đầu tiên của tớ, nhưng cậu nói đúng, tớ không hận anh ta vì anh ta thực sự không cưỡng bức tớ, nhưng đó thực sự là một sự cố ngoài ý muốn. Tớ không thích anh ta, không hề thích anh ta, cậu là chị em tốt nhất của tớ, tớ làm sao lại thích bạn trai của chị em mình được chứ?”
“Sau khi làm điều đó, tớ rất hối hận, hơn nữa tớ có thể nhìn ra được anh ta cũng rất hối hận. Lúc đó tớ đã nói với anh ta rằng chuyện này chỉ có trời biết, đất biết, tớ biết, anh ta biết, tuyệt đối không được nói với người thứ ba, ngoài ra tớ cũng đã nói anh ta quên chuyện đó đi, coi như không có chuyện gì xảy ra. Sau khi trở về, anh ta sẽ tiếp tục làm bạn trai của cậu, còn tớ sẽ tiếp tục làm chị em tốt của cậu.”
“Tớ vốn tưởng rằng anh ta là người đàn ông nói lời giữ lời, nhưng không ngờ anh ta lại nói cho cậu biết. Tớ vốn tưởng rằng chỉ cần tớ và anh ta quên chuyện này đi thì sẽ có thể thật sự coi như không có chuyện gì xảy ra, cậu và anh ta hạnh phúc bên nhau, chúng ta vẫn là chị em tốt nhất của nhau, vậy mà anh ta đã không giữ lời hứa, anh ta đã nói tất cả những điều này với cậu. Tớ thực sự không ngờ rằng anh ta lại là một người đàn ông xấu tính như thế!”
Lý Vũ Hân nói một lúc thì bắt đầu nghiến răng nghiến lợi mắng Diệp Lăng Thiên, cô quy tất cả mọi trách nhiệm đổ lên người anh.
Danh Sách Chương: