Diệp Lăng Thiên lựa chọn im lặng, tuy điều kiện Lục Oánh đưa ra rất hấp dẫn, nhưng anh có tính toán riêng trong lòng.
“Thật ra đây là hợp tác hai bên đều có lợi, đúng không? Có lẽ tập đoàn Đại Đường của chúng tôi chỉ cần tốn hơn chín nghìn tỷ đồng là có thể hoàn thành việc mà cho dù chúng tôi bỏ ra mười lăm nghìn tỷ cũng chưa chắc hoàn thành được, chủ yếu là có lẽ chúng tôi không thể nào đạt được chất lượng mà chúng tôi yêu cầu, thật ra, đối với chúng tôi mà nói, chỉ cần giải quyết được vấn đề liên quan đến việc phát triển sau này của tập đoàn, cho dù chúng tôi có tốn hơn ba mươi nghìn tỷ thì chúng tôi cũng đồng ý.
Đối với anh mà nói, công ty anh chỉ tốn một trăm năm mươi tỷ đầu tư, cho dù đến bây giờ thì tổng giá trị cũng chỉ mới đến một nghìn năm trăm tỷ, đây đã là một vụ mua bán rất lời rồi, dựa theo đà phát triển của công ty bảo vệ của anh, nếu không có một số tiền lớn từ bên ngoài đổ vào đầu tư thì cho dù mười năm sau cũng rất khó đạt đến giá trị một nghìn năm trăm tỷ.
Hơn nữa, không phải công ty thực phẩm của anh đang cần tiền sao? Một nghìn năm trăm tỷ này có thể giải quyết tất cả vấn đề của anh, đúng không? Ngoài ra tôi con cho anh 10% cổ phần, 10% cổ phần này là 10% cổ phần sau khi chúng tôi đầu tư rồi, bởi vì tôi muốn bảo đảm anh vẫn là một trong những chủ nhân của công ty này, chúng tôi sẽ đầu tư ít nhất sáu nghìn tỷ, như vậy 10% của anh cũng trị giá sáu trăm tỷ.
Không tính đến giá trị tài sản tăng sau này, chỉ tính ở hiện tại, nói cách khác anh có được hai nghìn một trăm tỷ.
Lăng Thiên, anh suy nghĩ cẩn thận lại đi, đây là một vụ mua bán không tệ.
Hợp tác làm ăn cần phải để ý đến hai bên cùng có lợi, chú ý yêu cầu lẫn nhau, trước mắt anh đang thiếu tài chính, mà tôi lại cần một công ty bảo vệ có sẵn đạt đến yêu cầu của chúng tôi.
Anh bán công ty bảo vệ cho tập đoàn Đại Đường chúng tôi mới có thể làm công ty bảo vệ này phát triển lớn mạnh nhất có thể, đồng nghiệp cũng có thể làm lợi ích của anh đạt đến mức lớn nhất.
Hơn nữa, tôi có thể nói, ngoại trừ tập đoàn Đại Đường của chúng tôi cần công ty bảo vệ anh ra, không còn công ty nào cần công ty bảo vệ của anh nữa đầu, nói cách khác, bỏ lỡ cơ hội lần này sẽ không còn cơ hội nào nữa, có lẽ chỉ có một cơ hội này thôi.” Lục Oánh tiếp tục nói.
Diệp Lăng Thiên đốt điếu thuốc, im lặng thật lâu, cuối cùng mới nói: “Chị Lục, tôi nói thật vậy, công ty này không phải của một mình tôi, tuy rằng bây giờ trên mặt tài sản biểu hiện công ty này là của một mình tôi, nhưng thực tế không phải vậy.
Cho nên có thể đồng ý với yêu cầu của chị hay không thì tôi còn cần về thương lượng với mấy cô ấy, hơn nữa, bên chị chuẩn bị thu mua chúng tôi cũng không phải chỉ cần nói một câu đơn giản như thế, trong tập đoàn của chị cũng cần phải đánh giá cẩn thận về chúng tôi đúng không? Cho phép tôi quay về suy nghĩ cẩn thận, sau đó tôi sẽ cho chị một câu trả lời.”
“Được, đương nhiên rồi, Lăng Thiên, thật ra tôi đã nhìn thấy rất nhiều điều từ trong ánh mắt của anh, anh có tình cảm với công ty này, anh không nỡ, đúng không?” Lục Oánh cười hỏi.
Diệp Lăng Thiên cười cười, sau đó nói: “Đúng này, mỗi một thứ nhỏ nhặt trong công ty này đều do tự tay tôi làm, nó giống như con của tôi, nói thật, đột nhiên bảo tôi bán nó đi, tôi không nỡ, về mặt tình cảm, trong khoảng thời gian ngắn tôi không thể chấp nhận được.”
“Cho nên mới nói anh không phải một người làm ăn thật sự, anh quá để ý đến chuyện tình cảm, đây không phải là chuyện tốt, nhưng cũng là một chuyện tốt.
Tôi cũng không làm khó anh, anh quay về suy nghĩ cẩn thận đi.
.
truyện xuyên nhanh
Luôn có rất nhiều cách để giải quyết một chuyện, đây là một trong những điều kiện tôi đưa ra cho anh, chúng ta còn có thể tiếp tục bàn bạc phương thức cụ thế, đúng không? Tôi sẽ bảo công ty chúng tôi thành lập một đội nhóm chuyên nghiệp bắt đầu đánh giá công ty của anh, sau đó bắt đầu đàm phán với cách anh, có rất nhiều cách để hợp tác, thu mua toàn bộ chỉ là một trong số đó.
Hơn nữa, công là công, tư là tư, cho dù có thành công hay không thì cũng sẽ không ảnh hưởng đến tình cảm riêng của hai chúng ta được không?” Lục Oánh vẫn mỉm cười nói, từ đầu đến đuôi đều bình tĩnh thong dong, hình như cũng không thất vọng hay tức giận vì bị Diệp Lăng Thiên từ chối.
“Được, chờ tôi về sẽ suy nghĩ nghiêm túc và thương lượng việc này với cô ấy, đến lúc đó sẽ cho chị một câu trả lời rõ ràng.” Diệp Lăng Thiên gật đầu nói.
“Được.” Lục Oánh cười khẽ nói.
Dương như Lục Oánh luôn luôn bình tĩnh thong dong như thế, cho dù tối hôm qua bà mới vừa triền miên một đêm với người đàn ông trước mặt, bây giờ lại giống như thật sự không có chuyện gì xảy ra, chuyện xảy ra ngày hôm qua giống như một giấc mộng Nam Kha.
Bà quá lý tính, đương nhiên, nếu bà không phải là một người phụ nữ lý tính, cũng không thể nào trở thành một nữ cường nhân có thể quát tháo cả thương trường như hiện nay.
Lục Oánh làm được, nhưng Diệp Lăng Thiên lại không làm được, anh không thể nào quên được tất cả những việc xảy ra vào đêm qua giữa anh và Lục Oánh, tuy anh không nói và làm thêm gì, nhưng trong lòng anh đã có sự thay đổi, tình cảm đối với Lục Oánh đã thay đổi, anh không thể nào đơn thuần xem Lục Oánh là một người bạn, đối xử bình thường được, giống như tình cảm của anh đối với Lý Yến.
Diệp Lăng Thiên đột nhiên nhớ đến lời Lý Vũ Hân từng đánh giá anh, anh là một người quá dây dưa và xoắn xuýt về vấn đề tình cảm, bây giờ anh vô cùng đồng ý với những lời Lý Vũ Hân nói.
Buổi chiều, Diệp Lăng Thiên từ chối lời đề nghị dùng xe riêng đưa anh đến sân bay của Lục Oánh, anh tự gọi taxi đến sân bay, sau đó ngồi máy bay bay thẳng về Đông Hải.
Anh không nói cho bất cứ ai tin anh quay về, đợi đến Đông Hải rồi, anh lái xe chạy thẳng về nhà, tắm rửa, tìm đại thứ gì đó trong nhà ăn rồi chuẩn bị đi ngủ, sau khi anh từ sân bay Hong Kong về trong lòng rất rối loạn, có chuyện về tình cảm đối với Lục Oánh, cũng có liên quan đến chuyện phát triển của công ty, càng thêm chuyện có nên bán công ty bảo vệ đi không.
Diệp Sương vẫn không ở nhà, cho nên Diệp Lăng Thiên vẫn cô đơn ở trong nhà một mình.
Diệp Lăng Thiên không biết suốt ngày Diệp Sương bận rộn vì chuyện gì, cũng cảm thấy hình như giữa Diệp Sương và Trần Tuấn Lương có gì đó không đúng, nhưng cũng không nói rõ được là không đúng ở điểm nào, cuối cùng chỉ có thể bỏ cuộc, Diệp Sương đã không còn nhỏ, anh cũng không muốn quản lý cô quá nhiều, chỉ cần cô an toàn là được rồi.
Sáng hôm sau Diệp Lăng Thiên lập tức đến công ty, sau khi về công ty, Diệp Lăng Thiên gọi điện thoại cho Lý Vũ Hân, anh có rất nhiều chuyện cần phải bàn bạc cẩn thận với Lý Vũ Hân, bởi vì có một số việc anh không thể nào tự đưa ra quyết định một mình, giống như anh đã nói, công ty bảo vệ không phải của riêng mình anh.
Lý Vũ Hân đi vào văn phòng Diệp Lăng Thiên xong, hỏi thẳng: “Anh về từ khi nào? Sao không nói trước với em một tiếng?”
“Về hồi tối hôm qua, hôm nay đến công ty ngay, cho nên cũng không gọi điện báo cho em, ngồi đi.” Diệp Lăng Thiên lạnh nhạt nói..
Danh Sách Chương: