Mục lục
Năm Đó Giáp Sắt Động Đế Vương
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:



“Thật ra tôi cũng có thể hiểu tâm trạng của cậu, nói đến đây thì tôi với cậu giống nhau, lúc đó tôi rất khó để chấp nhận, nhưng mà mệnh lệnh chính là mệnh lệnh, chúng ta cũng phải hiểu là nếu như không phải không có biện pháp thì cậu cho rằng cấp trên sẽ nghĩ tới chuyện giải tán đội này à? Tôi và cậu chỉ là quân nhân, điều mà quân nhân suy nghĩ chỉ là đánh trận mà thôi, nhưng mà thứ mà những người lãnh đạo cần suy nghĩ không chỉ là cái này.

Hiện tại cục diện đã thay đổi trong nháy mắt, rút dây động rừng, ngoại giao là một vấn đề khó nắm bắt, có đôi khi cậu phải biết rằng dư luận và hình ảnh của quốc gia có lẽ còn đẹp hơn thiên quân vạn mã.

Chính vì điều này mà chúng ta đã cố gắng rất nhiều năm, chúng ta không có khả năng bởi vì việc đội ngũ này mà đạp đổ những cố gắng của chúng ta thành sự thất bại.” Số 1 chậm rãi giải thích cho Diệp Lăng Thiên nghe.

Thật ra thì không phải là Diệp Lăng Thiên không hiểu rõ đạo lý này, chỉ là con người đều sẽ có tình cảm, Diệp Lăng Thiên đã từng vào sinh ra tử nhiều lần trong đội ngũ nhiều năm như thế, anh đã sớm xem đội ngũ này như là nhà của mình, bỗng nhiên nó lại không còn nữa, ai cũng sẽ không chấp nhận được.
“Mặc dù là đội đã bị giải tán, nhưng mà dù sao thì chuyện này cần phải có người thực hiện, hơn nữa hiện tại tình hình quốc tế cùng với tình hình trong nước đều vô cùng phức tạp, từ đầu đến cuối thế lực chống đối đều không ngừng hoạt động, có ngoài sáng đó, nhưng mà càng có nhiều hơn chính là âm thầm, ngoài sáng thì dễ đối phó, khó đối phó nhất chính là trong tối.

Đối phó với loại người này, quốc gia của chúng ta nằm ở thế bị động, nhưng mà lại không thể bỏ mặc những người này cứ làm xằng làm bậy trong quốc gia của chúng ta, cho nên lần trước khi tôi với lão Dư thảo luận những vấn đề này thì lão Dư có nhắc về cậu với tôi, tôi và ông ấy có suy nghĩ giống như nhau, cho nên ngày hôm nay tôi mới mời cậu đến đây.” Rốt cuộc Số 1 cũng đã nói mục đích ngày hôm nay mời Diệp Lăng Thiên tới đây.
“Cần tôi làm gì?” Diệp Lăng Thiên vẫn không hiểu rốt cuộc là Số 1 muốn để anh làm cái gì.
“Lúc nãy tôi cũng đã nói rồi, có một số việc chúng tôi vô cùng bị động, nhưng mà những thế lực không chính thống thì lại không có vấn đề gì.

Nếu như người không chính thống ra tay giải quyết những vấn đề này, bọn họ còn có thể nói cái gì được à, hiển nhiên là không thể nói cái gì rồi, như thế này thì đã có thể diệt trừ được những khối u ác tính và cũng sẽ không cho thế lực đối địch có cơ hội để đánh trả, tạo thành ảnh hưởng đối với hành động của chúng ta trong cái nhìn của quốc tế.”
“Ý của ông là muốn tôi ra tay diệt trừ những thế lực đối địch?” Sau khi Diệp Lăng Thiên suy nghĩ thì lại nói.
“Ý định là như vậy đó, nhưng trên thực tế không phải là chỉ mỗi cá nhân cậu, cái mà chúng tôi cần chính là cậu hãy hình thành một thế lực, một thế lực và thân phận không có bất cứ sự liên hệ chính thức bên ngoài nào.

Chúng tôi sẽ cho cậu một số đối tượng mục tiêu, trước khi cậu ra tay diệt trừ những nhân vật này thì cậu phải nghĩ biện pháp tạo thành va chạm với đối phương, sau đó lợi dụng sự va chạm này mà xử lý đối phương, cậu hiểu ý của tôi chứ?”

“Tôi hiểu, nhưng mà tôi không hiểu rõ mấy điểm.

Thứ nhất, tôi là thương nhân đàng hoàng, tôi đi đâu để hình thành thế lực như vậy đây? Thứ hai, tôi có thể xử lý đối phương, nhưng mà làm như vậy là phạm pháp, nếu như tôi làm như vậy thì sau này pháp luật xử phạt tôi thì sao? Hiện tại là xã hội pháp chế, đây chính là cửa ải mà chúng ta không thể bước qua.

Thứ ba, tôi không có vũ khí.” Diệp Lăng Thiên cau mày nói.
“Tôi đã sớm nghĩ vấn đề này thay cậu rồi, đầu tiên, cậu có thế lực, cậu có một công ty bảo vệ, tất cả những nhân viên của công ty đều là quân nhân đã xuất ngũ, hơn nữa những người này đều rất nghe lời cậu, chuyện này là do lão Dư đã nói với tôi, cũng chính là lý do đầu tiên mà chúng tôi tìm cậu.

Trong tay cậu có nhiều người như vậy, gần như là có thể hình thành nên một đoàn quân, cậu còn dám nói là cậu không có thế lực nữa hả?
Tôi nghĩ là cậu sẽ có thể tìm được một nhóm người tâm phúc mà cậu thấy tin cậy trong số đó, mặt khác, dựa vào năng lực của cậu thì việc thu phục một hai thế lực đen tối chắc cũng không phải là vấn đề gì, chỉ cần cậu hãy nhập thân phận của mình vào trong thế lực đen tối ấy, đến lúc đó tất cả những chuyện cậu làm đều có thể được hiểu thành thế lực đen tối gây ra, đây chính là lời giải thích tốt nhất đối với bên ngoài.

Vấn đề thứ hai, người thường có thể chui vào kẻ hở của pháp luật thì chắc là cậu cũng có thể chui có đúng không?
Đừng quên, thân phận của cậu là thế lực ngầm, cho dù có một số việc không thể lợi dụng kẽ hở của pháp luật, vấn đề cũng không lớn, không phải là cậu nghĩ rằng chúng tôi thật sự chỉ đứng nhìn thôi chứ? Vấn đề thứ ba, vũ khí à, các cậu cần gì có vũ khí, cũng không phải kêu các cậu đi đánh trận, chỉ là nói cùng lắm thì ám sát từng người mà thôi, một cây súng lục là có thể giải quyết vấn đề.


Súng đối với người bình thường thì nó rất khó để lấy, nhưng mà đối với tổ chức hắc bang thì chắc không khó lấy đâu nhỉ? Những lời tôi muốn nói đã nói hết toàn bộ rồi, cậu còn có vấn đề gì nữa không?” Sau khi Số 1 nói xong thì nhìn Diệp Lăng Thiên.
Diệp Lăng Thiên châm một điếu thuốc, im lặng mãi không nói gì.
“Tôi không biết là cậu đang suy nghĩ cái gì, tôi cũng mặc kệ cậu đang suy nghĩ cái gì, tôi cũng sẽ không quan tâm cậu có đồng ý hay không, đây là nhiệm vụ tôi giao cho cậu, cậu nhất định phải hoàn thành cho thật tốt.

Cậu phải nhớ kỹ một điểm, thân phận của cậu là tổ chức hắc bang, cậu cũng chỉ là một thương nhân với bản chất đen tối, không có bất cứ quan hệ gì với chúng tôi, việc mà cậu làm là cho mọi người cảm thấy cậu là một người có lý lịch đầy đủ là được rồi, ngoài ra những nơi mà tôi cần các cậu xử lý cũng là những địa khu ở xung quanh thành phố A, những địa phương có nền kinh tế phát triển ở xung quanh Đông Hải cùng với Đông Hải, là những nơi bị các thế lực thù địch xâm hại nhiều nhất, đó là những nơi mà chúng tôi cần cậu kiểm soát.

Tất nhiên, chúng tôi không thể không hỗ trợ cho cậu, giấy phép lao động đó, cậu phải giữ giấy phép lao động ấy, nhớ đừng làm mất hoặc là đưa cho những người không liên quan xem nó, đây là giấy chứng nhận duy nhất có thể chứng minh mối quan hệ giữa cậu và tôi.” Số 1 vừa nói vừa đưa hai giấy phép lao động được lấy từ trong cái túi ở bên cạnh qua cho Diệp Lăng Thiên..


Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK