Hai mắt Lạc Khinh Ca toả sáng nhìn chằm chằm vào nam tử chuẩn bị bước ra khỏi cửa tiệm, đáy mắt nàng hiện lên vẻ kích động. Đến khi người nọ ra khỏi tiệm, nàng mới kịp phản ứng, vội vàng đứng dậy lao theo: “Chờ một chút.” Bởi vì nàng bật dậy quá mạnh và quá hưng phấn nên bị trượt chân nặng nề ngã xuống đất. “Ơ kìa, ngươi sao vậy?” Phạn Hi, người ở gần nhất nhanh chóng đỡ nàng dậy. Lạc Khinh Ca nhìn chằm chằm vào cánh cửa trống rỗng, trong lòng gấp gáp, bèn hất bàn tay
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.