Nhìn thấy Vân Cuồng nhìn thẳng vào người mình, bàn tay đang dùng khăn tay lau người của hắn đột nhiên dừng lại ở đó, khuôn mặt tuấn tú của hắn đen lại, nghiến răng nghiến lợi gầm gừ: "Vân Cuồng, nếu ngươi còn nhìn nữa, có tin Bản vương sẽ móc mắt ngươi ra hay không." Vừa nói hắn vừa ném chiếc khăn trùm lên đầu Vân Cuồng. Vân Cuồng chợt giật mình một cái, vội vàng quỳ xuống đất, không dám kéo khăn che mặt trên đầu xuống, run rẩy nói: "Chủ tử, thuộc hạ đáng chết vì đã
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.