"...Không cần, ngồi rất hữu ích cho việc tăng tiến tu vi, ngài vẫn nên ngồi đó đi." Lạc Khinh Ca tức giận trừng mắt nhìn hắn, thở phì phò nằm xuống giường, phớt lờ sự tồn tại của người nào đó. Long Lăng Thiên liếc nàng một cái, trong mắt hiện lên một tia ý cười nhàn nhạt, sau đó thổi tắt đèn, nhắm mắt lại ngồi đó tu luyện. Không biết qua bao lâu, Long Lăng Thiên đột nhiên mở mắt ra, nhưng hắn không nhúc nhích, mà vẫn ngồi ngay ngắn ở trên ghế. Lúc này, cửa...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.