Đôi mắt đẹp của Mặc Vân Thương hơi nheo lại, chiếc áo choàng đỏ tươi khiến khuôn mặt tuấn tú của hắn càng trắng bệch hơn, ánh trăng từ bên ngoài chiếu lên người hắn trông thật trơ trọi cô đơn, khiến người nhìn vào có chút đau lòng. Ánh mắt hắn dán chặt vào bàn tay đang ôm mặt Mộc Sâm của nàng, đôi mắt lấp lánh như ngọn núi lửa đã ẩn giấu hàng ngàn năm, có thể phun trào bất cứ lúc nào. Nhìn thấy hắn như vậy, Lạc Khinh Ca không biết vì sao lại thấy hơi chột
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.