Nàng khóc sướt mướt khiến nước mũi và nước mắt đều vấy bẩn lên y phục của Mộc Sâm, vẫn là mùi hương quen thuộc ấy, vẫn ấm áp và sạch sẽ như khi còn nhỏ. Tuy nhiên, trên y phục này còn có những mùi khác trộn lẫn, rất khó ngửi. "Huynh cũng rất nhớ muội và gia gia." Mộc Sâm kìm nén những giọt nước mắt đang trực trào ra, cúi đầu nhìn người trong ngực mình, trong lòng bồi hồi xúc động. Nơi này cũng có người thân của hắn. "Gia gia và muội rất nhớ huynh. Gia gia lo
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.