• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Khắp nơi trên thân thể truyền đến cơn đau đớn, Trần Mặc cố hết sức mới ngẩng được đầu lên.

Nương theo một tia chớp xẹt qua, hắn phát hiện cơ thể mình bị dây an toàn giữ chặt, treo ngược ở trong xe.

Mà chiếc xe hành nghề của hắn, dường như bởi vì cú va chạm kịch liệt lúc nãy mà lật ngửa trong màn mưa.

Ngay sau đó, Trần Mặc đột nhiên phát hiện ra, hộ lan tôn lượn sóng bên đường đâm thẳng vào trong xe, cũng đồng thời ghim vị khách hàng ngồi phía sau xe lên đệm dựa.

Máu tươi chảy ào ào, không ngừng trào ra khỏi thân thể.

Hơi thở ấm áp chậm rãi tắt hẳn trong đêm mưa lạnh lẽo.

Vị khách hàng trộm lên xe của mình, cứ chết như vậy sao?

Đây là việc ngoài ý muốn, hay là có lực lượng thần quái quấy phá?

Tất cả những việc xảy ra trong đêm nay đã vượt quá tầm hiểu biết và khả năng chấp nhận của Trần Mặc.

Có điều, hắn vẫn còn nhớ mang máng được trước khi trận tai nạn xe cộ này xảy ra, người đàn ông kia từng hoảng sợ giơ một cây dao, ồn ào nói gì đó với mình: "Mày biết hết đúng không."

Nói như vậy, không phải tức là "câu chuyện" vừa phát trong radio cũng không chỉ là một câu chuyện, nó là vụ án chân thật nào đó từng xảy ra.

Còn có giọng nói cuối cùng vang lên trong đầu khiến Trần Mặc vô căn cứ cảm nhận được hơi thở nguy hiểm.

Đúng lúc này, hắn đột nhiên nhìn thấy một cục màu đen đang chậm rãi chui ra từ cửa sổ xe.

Là tóc của phụ nữ!

Trần Mặc hoảng sợ vô cùng, cũng không biết lấy sức mạnh từ đâu, một tay hắn tháo dây an toàn, một tay dùng hết sức lực mở cửa xe ra, thoát thân khỏi ghế lái.

Một thân thể rách nát của phụ nữ, chân tay như được vá lại từ các bộ phận đứt đoạn, cả người toàn là máu đang từ từ bò ra từ cửa sổ xe.

Tứ chi của người phụ nữ chạm xuống đất, xương cốt toàn thân vang lên răng rắc, thân thể vặn vẹo thành một độ cong quái dị.

Sau đó, cô ta dùng tốc độ không thể tưởng tượng nổi đi tới đây.

Trong nháy mắt đó, Trần Mặc nổi da gà khắp người.

Tuy rằng hắn không biết đây là cái thứ gì, chỉ là trực giác nói cho hắn biết rất nguy hiểm.

Dục vọng sống sót mạnh mẽ vẫn để hắn trở mình đứng dậy, quay đầu chạy một mạch vào trong màn mưa.

Bộp bộp! Bộp bộp!

Bước chân đạp lên vũng nước mưa, vẩy ra tảng lớn bọt nước.

Mãi cho đến khi chạy ra rất xa, Trần Mặc mới thả chậm tốc độ.

Đúng lúc này, hắn đột nhiên phát hiện ra có gì đó không đúng.

Hiện trường xảy ra tai nạn xe cộ là con đường núi trên Nam Sơn, chung quanh toàn là rừng cây và đất hoang.

Nhưng hắn chạy mãi chạy mãi, chung quanh lại biến thành con đường hầm tối đen như mực.

Điều kỳ lạ là, khắp đường hầm không có một ngọn đèn sáng.

Đang khi Trần Mặc khiếp sợ vì hòan cảnh xung quanh thay đổi, thì có tiếng động sột soạt lại vang lên từ đằng sau.

Một bóng trắng ngập ngụa máu tươi xuất hiện ở một nơi không xa ngay sau hắn!

Chạy lâu như vậy, thế mà vẫn không cắt đuôi được cái thứ trông như những mảnh thịt vụn khâu thành kia.

Trần Mặc giơ chân chuẩn bị vắt chân lên cổ chạy, thì thân thể đột nhiên khựng lại.

Đương nhiên tiếp tục chạy thì vẫn chạy được, nhưng cứ chạy như thế thì biết khi nào mới tới cuối đường, thể lực của hắn có thể chống đỡ được bao lâu?

Mà cái thứ đồ vật kia, rõ ràng không phải là sự tồn tại mà chỉ dựa vào chạy trốn là có thể vứt bỏ.

Bình tĩnh suy nghĩ xem nên làm cái gì bây giờ.

Hoặc là, mình đã xem nhẹ cái gì?

Những trò chơi giống như đánh quái thế này, nếu bạn cứ dùng sức mạnh của bản thân muốn 1v1 với con boss mà rõ ràng có thể dùng kỹ xảo để tiêu diệt được, không phải muốn chết thì là cái gì?

Ánh mắt của Trần Mặc lập tức di chuyển tìm bốn phía xung quanh.

Vừa nhìn vậy, đúng thật là có phát hiện.

Không biết từ khi nào ở xung quanh hắn đã có vài ngọn đèn sáng lên, trong không gian tối đen như mực này có vẻ vô cùng đột ngột.

"Chẳng lẽ, đây là gợi ý sao?"

Nữ quỷ kia lập tức sẽ đuổi tới, Trần Mặc cũng không kịp nghĩ nhiều, xoay người chạy thẳng về nơi có ánh sáng!

Từ sau lưng, Trần Mặc cảm nhận được hơi thở âm u lạnh lẽo đánh úp lại, hắn gộp ba bước thành hai xông lên bậc thang, đi thẳng tới cửa lớn dùng sức đẩy vào.

Quả nhiên! Mở được rồi!

Trong lòng Trần Mặc buông lỏng, vội vàng tiến vào cửa lớn.

Cùng lúc đó, động tĩnh phía sau cũng im bặt.

Trần Mặc đứng bên trong cửa lớn, quay người lại nhìn, chỉ thấy nữ quỷ khủng bố kia quả nhiên đang đứng ngoài cửa, cách một lớp kính thủy tinh hung tợn nhìn chằm chằm vào hắn.

Thật giống như, bên trong cánh cửa này có thứ gì đó ngăn cản nó không thể đi vào!

...

Nữ quỷ dùng ánh mắt âm u lạnh lẽo nhìn chằm chằm Trần Mặc trong chốc lát, rồi thân hình của nó mờ dần, chậm rãi biến mất trong bóng đêm.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK