Trần Mặc đọc qua một lần, nừa phần trước đều là một vài việc lặt vặt. Điều đáng chú ý duy nhất là, Hà Nhã Điềm này đang rơi vào trong một cuộc tình nồng nhiệt với một chàng trai.
Người đàn ông đang yêu đương với Hà Nhã Điềm được nhắc tới rất nhiều trong nhật kí, tên là kn. Dường như đây cũng là một nhân vật đẹp trai nhiều tiền, chạm tay có thẻ bỏng.
Dễ dàng nhìn ra được, Hà Nhã Điềm rất kỳ vọng vào mối quan hệ yêu đương này, trong những con chữ hắn đọc được toát ra những tưởng tượng khờ dài mà rực rỡ của một cô gái trẻ tuổi.
Dưới những lời ngon tiếng ngọt của người đàn ông, rất nhanh Hà Nhã Điềm đã chuyển từ ký túc xá của sinh viên vào căn chung cư này, bắt đầu cuộc sống của đôi tình nhân trẻ.
Thời gian trôi qua, hướng đi của quyển nhật ký này cũng dần trở nên tối tăm.
Tuy rằng Hà Nhã Điềm là một sinh viên không rành thế sự, có điều dựa vào trực giác của phụ nữ, cuối cùng cô ta vẫn phát hiện việc người kia của mình bắt cá hai tay.
Nhưng mà, đối tượng mà người đàn ông kia bắt cá hai tay lại là một người phụ nữ vô cùng có tiền. Một bên là nữ sinh trong đầu chỉ toàn ảo tưởng ngu ngốc, một bên lại là ván cầu có thể trợ giúp sự nghiệp của mình.
Một cách đương nhiên, cán cân tình yêu của hắn ta nghiêng về phía tiền tài và quyền thế. Hơn nữa, rất nhanh hai người kia đã tới bước nói chuyện cưới gả.
Đối với chân tướng mà gã đàn ông giấu diếm, Hà Nhã Điềm tràn ngập đau đớn và thù hận. Cô ta cũng từng có lúc đau khổ cầu xin. Có điều, trước cơ hội lên như diều gặp gió trước mặt, người đàn ông gần như không chần chờ mà đưa ra lời chia tay.
Hà Nhã Điềm cảm thấy bản thân bị lừa tình, điên khùng kể về những oán hận cùng phẫn nộ của mình vào nhật ký, trang cuối cùng viết thế này:
Khương Nham, anh là một kẻ lừa đảo! Tôi muốn anh phải chịu đựng hậu quả của sự lừa gạt và đùa bỡn anh đã gây ra cho tôi, anh đã muốn vứt bỏ tôi, vậy tôi dứt khoát sẽ khiến anh hai bàn tay trắng, thân bạt danh liệt!
Tôi muốn công bố tất cả những gì anh đã gây ra với tôi, quan hệ của tôi và anh, tất cả!
Có điều, tôi vẫn bằng lòng cho anh một cơ hội, nếu anh còn muốn vãn hồi mọi chuyện, vậy thì tối hôm nay ra ngoài gặp tôi.
Lật tiếp về sau, chỉ còn những trang giấy chưa đặt bút, Hà Nhã Điềm không còn lưu lại văn tự nào.
Khép quyển nhật kí lại, Trần Mặc không khỏi thổn thức.
kn này, từ đầu đến cuối là một tên fuck boy không cần bàn cãi, nhưng cho tới cuối quyển nhật ký, nữ sinh tên Hà Nhã Điềm kia vẫn không thể tự thoát ra được, vừa căm hận người đàn ông đã lừa gạt mình, lại vẫn hi vọng đối phương quay lại bên người mình.
Thậm chí, không tiếc vận dụng thủ đoạn để uy hiếp.
Nhưng mà, vì sao quyển nhật ký này lại bị ngắt quãng?
Có lẽ là cô ta ý thức được việc người đàn ông này đã phản bội mình nên nản lòng thoái chí, buông tha cho cuộc tình đầy đau thương được ghi chép lại trong quyển nhật ký, một lần nữa muốn bắt đầu lại cuộc sống của mình.
Cách giải thích này rõ ràng là không đáng tin, so sánh thì thật ra Trần Mặc càng có khuynh hướng nghiêng về lý do con người hơn.
Có thể hay không là do người đàn ông kia bị uy hiếp, không thể thoát khỏi sự dây dưa của cô ta nên dứt khoát áp dụng thủ đoạn cực đoan, gặp mặt Hà Nhã Điềm rồi giết người bịt miệng, sau đó chặt xác đem giấu không để lại dấu vết?
Nói như vậy thì đã có thể tiếp nối với câu truyện ma này, hành khách đêm mưa, rương hành lý, căn nhà hoang....
Nếu nói như thế, nữ quỷ đang vất vưởng bên ngoài chính là nữ sinh Hà Nhã Điềm bị hại.
Vậy thì việc oan hồn lấy mạng gì đó cũng hoàn toàn là chuyện có cơ sở.
Trên thực tế, ngay từ đầu trong câu truyện ma này, Hà Nhã Điềm cũng đã hoàn thành việc báo thù, nhưng oán niệm cũng không vì vậy mà biến mất.
Hoặc là nói, cô ta đã trở thành lệ quỷ không còn nhân tính, chỉ còn lại máu me và giết chóc!
"Việc này mẹ nó rất khó giải quyết..."
Ngay lúc Trần Mặc hiện lên suy nghĩ này trong đầu, một tia chớp lại đùng đoàng qua cửa sổ. Cùng lúc đó, ánh sáng bên ngoài chiếu lên một bóng trắng mờ mờ.
Nhìn kỹ, thế nhưng lại là nữ quỷ kia, giờ phút này đang đứng trong tia sấm sáng như tuyết, âm trầm mà nhìn thẳng vào mình.
Khoảnh khắc đó, Trần Mặc lập tức sinh ra một tia dự cảm chẳng lành. Quả nhiên, hắn phát hiện cửa sổ có khe hở, không biết từ khi nào mái tóc đen dài đang tuôn vào như sói như hổ.
"Chết tiệt... Không phải chứ...."
Một chùm tóc chui vào khe cửa, cửa sổ trong phòng cũng mở ra từng chút từng chút một, hơi thở âm u lạnh lẽo kéo vào. Nữ quỷ ngoài cửa sổ chậm rãi bò vào qua khe cửa.
Trần Mặc đột nhiên phát hiện, chính mình đã phạm phải một sai lầm.