Mục lục
Ngạo Kiếm Lăng Vân
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Trong vòng ba năm này, cảnh giới của Tô Tuyết tăng cao vô cùng nhanh chóng. Một mặt nắm được bí mật của Tô gia, mặt khác còn có cực phẩm đan dược của Lăng Tiêu, vì thế cảnh giới của Tô Tuyết từ Kiếm Hoàng bậc hai tăng lên tới Kiếm Hoàng bậc năm! Khó trách năm đó Chiết gia như điên cuồng tiêu diệt cả nhà Tô gia, xong lại chạy tới tiêu diệt cả nhà Diệp gia, đủ để chứng tỏ giá trị của bí pháp trong tay Tô Tuyết cao thâm cỡ nào. Mà Chiết gia thu được cũng không phải là bí pháp đầy đủ!

Nếu không Tô Tuyết làm sao có khả năng đào tạo ra cao thủ siêu cấp như Tần Cách vậy?

Tần Cách không phụ sự mong đợi của mọi người, rốt cục tăng lên tới Kiếm Hoàng bậc bốn! Mà với thực lực Kiếm Hoàng bậc bốn của hắn, tin rằng đủ để đồng thời đối kháng với hai Kiếm Hoàng bậc bốn nhân loại! Tần Cách giống như một con ma thú: trình độ dũng mãnh của thân thể hắn khiến người ta tức lộn ruột mà không làm gì được.

Hiện nay Thập tam gia và Thập tứ gia cũng cùng thăng tiến đến Kiếm Hoàng bậc bốn nhưng hoàn toàn không thể luận bàn với tên đại biến thái Tần Cách này. Bởi vì một khi đánh tới trên người Tần Cách, nặng thì hắn có thể né tránh, nhẹ thì không có hiệu quả, mà mỗi một chiêu công kích của Tần Cách, đều có sức mạnh như ngàn quân! Đừng nói là bị hắn đánh trúng ngay chính diện, cho dù là sượt ngang qua mình cũng sẽ đau đớn không thôi.

Vì lẽ đó bên trong toàn bộ kiếm phái Thục Sơn, người có thể cùng so chiêu với Tần Cách: Chỉ có trưởng lão Ý Phong Kiếm Hoàng bậc sáu!

Bởi vì Thượng Quan Vũ Đồng là người lập kỳ tích đã đột phá tới Kiếm Hoàng bậc sáu, nhưng nàng lại không động thủ với Tần Cách!

Từ thời điểm bắt đầu kế thừa lão tổ tông của Thượng Quan gia người khác cũng không biết là có chuyện gì xảy ra. Tuy rằng thực lực của Thượng Quan Vũ Đồng từ Ma Kiếm Sĩ đột nhiên nhảy vọt lên tới Kiếm Hoàng, làm cho người ta có chút kinh hãi: Nhưng ở thời đại viễn cổ so ra những chuyện thần kỳ như thế này cũng không phải không có. Cho nên, đến ngay cả chính Thượng Quan Vũ Đồng cũng không cảm thấy chuyện này có cái gì đáng quan tâm, bởi vì khi đối mặt với sự quấy rối của Chiết gia, Tần gia và Tinh Võ thế gia: trong ba năm này bọn họ hoàn toàn áp dụng thái độ lảng tránh!

Hoàn toàn không đối địch ngay mặt, ngược lại đối phương cũng không dám bước chân vào bên trong nội thành Thục Sơn. Vào giữa năm kiếm phái Thục Sơn bắt đầu mở ra trận Mê tung, vây khốn hai gã Kiếm Hoàng của Tinh Võ thế gia đến chết ở bên trong! Đến bây giờ người của thế gia Tinh Võ cũng không hề tìm được tung tích thi thể của hai gã đó!

Hơn nữa, còn có một tin tức thật tốt: trước thời hạn Liệt Khuyết từ trong diện bích mở cửa ra ngoài, bởi vì lúc này Liệt Khuyết đã trước Liệt Dương một bước thăng tiến đến cảnh giới Kiếm Hoàng!

Điều này không thể không nói: đương nhiên khi Lăng Tiêu thăng tiến Đại Tự Tại Tâm Kinh, thì hai người Liệt Khuyết và Công Tôn Kiếm ở bên cạnh hắn đều nhận được lợi ích thật lớn. Dùng quan điểm Phật đạo để giải thích thì thật ra đây cũng là một loại cơ duyên! Nếu không, Lăng Tiêu cũng sẽ không dễ dàng đáp ứng kết bái huynh đệ với hai người như vậy.

Liệt Khuyết trước thời hạn từ trong diện bích mở lối thoát đi ra. Rất nhiều tin tức hiển nhiên lặng lẽ truyền tới tai người bên này. Cho nên, trong khoảng thời gian ba năm qua ít nhất thế gia Tinh Võ có hơn mười lần phái người ám sát nhằm vào kiếm phái Thục Sơn, nhưng đáng tiếc không một lần nào thành công!

Một là do Liệt Khuyết âm thầm mật báo, thứ hai là do ba năm này kiếm phái Thục Sơn gần như chỉ có vào không có ra! Hơn nữa bên trong ruộng đất bát ngát, toàn bộ các đệ tử đều ăn thức ăn chính mình trồng trọt! Hết thảy mọi vật dụng cần thiết đều có đám binh sĩ của Binh đoàn Tia Chớp từ lối đi bí mật đưa tới.

Không phải không có người có chủ ý muốn thông qua lối đi bí mật tấn công Lăng gia: kết quả cũng thành công tiến vào, nhưng lối đi bí mật thiết đặt đầy dẫy cơ quan đã đóng đinh một gã Kiếm Tông bậc ba của Chiết gia ở bên trong!

Đối mặt với Chiết gia, mọi người Lăng gia quả thật không có kiêng nể chút nào, coi như con chó chết trực tiếp ném thi thể ra ngoài thành, phơi nắng để mặc cho giòi bọ đục khoét. Cuối cùng Chiết gia hầu như kết luận là Lăng Tiêu không ở nơi đó, thậm chí đến ngay cả Chiết Vô Song vị Kiếm Hoàng của Chiết gia đã từng dẫn người đến tấn công kiếm phái Thục Sơn. Kết quả toàn bộ dừng lại ở trước trận Mê tung, không có biện pháp nào! Mặc dù bọn họ tìm hết mọi cách nghiên cứu, cũng nghĩ không ra: nguyên lý của trận pháp kia là cái gì, phải làm thế nào để phá giải?

Họ cũng có phái đệ tử nhà mình đến làm nội gián: nhưng nếu không bị đào thải tự nhiên, thì cũng bị đối phương bắt tẩy não hoàn toàn.

Bản lĩnh giảng dạy của trưởng lão Ý Phong tuy rằng bình thường, nhưng bản lĩnh kể chuyện xưa đúng là số một! Các đệ tử ưa thích trưởng lão Ý Phong, thậm chí còn nhiều hơn so với Tô Tuyết!

Bởi vì trưởng lão Ý Phong suốt ngày đều tươi cười, còn trưởng lão Tô Tuyết tuy rằng xinh đẹp, nhưng gương mặt suốt ngày lạnh như băng làm cho người ta có cảm giác sợ hãi.

Còn Thượng Quan Vũ Đồng thực lực tăng cao một cách thần tốc, đương nhiên là niềm vui mừng nhất trong đám người Lăng gia.

Trong thời gian này Thập tam gia và Thập tứ gia mấy lần kiềm chế không được, muốn xông ra ngoài khiêu khích giao chiến với những cao thủ Chiết gia nhưng đều bị Tô Tuyết các nàng ngăn lại. Bạn đang đọc truyện được copy tại TruyệnFULL.vn

Chiết gia liên tiếp nếm phải mấy lần thiệt thòi lớn, như thế nào còn có thể không ghi nhớ? Nghe nói trong đám Kiếm Hoàng của Chiết gia có lẽ Kiếm Tôn ẩn núp trong đó? Quả nhiên, khi Chiết Vô Song thấy kiếm phái Thục Sơn liên tục treo cao miễn chiến bài, rốt cục lão nổi giận hung hăng hướng tới bên này công kích một trận. Thế nhưng kiếm khí và khí kình tràn ngập khí tức hủy diệt, tiến vào trong trận Mê tung liền tiêu biến mất tăm mất tích.

Đến cuối cùng, ngay cả chính Chiết Vô Song cũng không thể không thừa nhận, Lăng Tiêu là một thiên tài! Nắm trong tay có thể là một loại biến dị của ảo trận thuộc thời đại viễn cổ, mà hầu như ảo trận đều đã thất truyền từ lâu. Vì thế Chiết gia chỉ có thể buồn bực quay trở ra.

Chỉ có điều vì mặt mũi của mình, Chiết gia cũng tung ra lời nói khoa trương: nói kiếm phái Thục Sơn là kiếm phái con rùa, toàn bộ môn phái cả ngàn vạn người, chỉ có thể làm con rùa co đầu rút cổ bên trong thành nhỏ đó, không có người nào dám ra mặt.

Chiết gia tuyên bố: đệ tử của kiếm phái Thục Sơn, nếu sau này đi ra giang hồ, gặp một người giết một người, gặp hai người giết cả đôi!

Tuy nhiên loại uy hiếp này của bọn họ đối với kiếm phái Thục Sơn, quả thực cũng không tổn thất một sợi lông nào! Bởi vì hiện giờ đệ tử trong kiếm phái, trên cơ bản toàn bộ đều có nguồn gốc là gia đình bần dân!

Những người bần dân này ngay cả thân sĩ cũng không tiếp xúc, thì sao có thể... nghe được sự uy hiếp của Chiết gia? Đây quả thực là một tình cảnh vô cùng trào phúng!

Cùng lúc Chiết gia bày ra sự uy hiếp kia, trên phương diện khác, thậm chí càng ngày thanh danh của kiếm phái Thục Sơn càng vang dội trong giới bình dân ở xung quanh các quốc gia Lam Nguyệt!

Bởi vì chỉ cần một đứa nhỏ có đủ tư cách gia nhập kiếm phái Thục Sơn, chẳng những tương lai đứa nhỏ đó tiền đồ vô hạn, mà ngay cả gia đình của chúng cũng sẽ lập tức thu được nhiều lợi ích! Hàng năm đều có thể lĩnh được trợ cấp do kiếm phái Thục Sơn phát xuống!

Đó chính là kim tệ hàng thật giá thật! Là thứ mà từ trước tới nay phần lớn gia đình của chúng thấy cũng chưa từng thấy qua!

Binh đoàn Tia Chớp trải qua mấy lần bị thiệt hại sau đó do lão Nguyên soái Thu Thần cầm đầu có Tướng quân Lăng Thiên Khiếu, Đại thống lĩnh Lăng Chí, Phó thống lĩnh Lăng Võ, Phó thống lĩnh Trương Đại Niên cùng dẫn dắt khổ luyện kiếm trận Kim Cương Phục Ma.
Ba năm qua chi quân đội này biến mất một cách bí mật ở thành Thục Sơn, đi vào rừng sâu núi thẳm huấn luyện. Nhân số cũng đã tăng thêm tới sáu ngàn người!

Đồng thời dưới sự phụ trợ của Băng Tinh Thiên Tằm và cực phẩm đan dược của Lăng Tiêu lưu lại! Thực lực của bọn họ tăng lên rõ rệt, trong đó kém nhất đạt tới cảnh giới Đại Kiếm Sư bậc ba, thực lực mạnh nhất đã đạt tới Ma Kiếm Sư bậc năm!

Cân bằng biên chế một tổ mười người tạo thành kiếm trận Kim Cương Phục Ma, ít nhất trong vòng năm mười chiêu, có thể dưới sự tấn công mãnh liệt của Kiếm Hoàng bậc bốn mà không chết người nào!

Đây là sau khi trải qua nhiều lần thí nghiệm đã cho ra kết luận như thế. Mà đối với kiếm kỹ hùng mạnh này của Lăng Tiêu, ở tận đáy lòng đám binh sĩ Lăng Tiêu đã trở thành như sự tồn tại của Thần!

Chưa từng có người nào nghe nói qua: mười người thực lực trung bình cỡ Ma Kiếm Sĩ bậc trung tạo thành một trận thế lại có thể chống cự được năm mười chiêu của một gã Kiếm Hoàng bậc bốn!

Chỉ có Lăng Tiêu làm được điều này!

Đại tướng quân Lăng Thiên Khiếu thoái ẩn lần này, ở vô số linh dược tích tụ chất chồng, cùng với sự cố gắng vượt bậc của ông, mặc dù đã lớn tuổi nhưng rốt cục đã đột phá đến cảnh giới Kiếm Tông! Thành Kiếm Tông bậc một! Chuyện này đối với toàn bộ Lăng gia mà nói cũng là một sự khích lệ lớn lao!

Giúp mọi người nhận thấy rằng: ở kiếm phái Thục Sơn chỉ cần chịu cố gắng thì có thể tiến bộ!

Còn Thu Thần tuổi tuy rằng rất cao, nhưng trên phương diện này không chịu thua người trẻ tuổi chút nào, thực lực cũng thăng tiến đến Kiếm Tông bậc một, điều này đối với lão Nguyên soái danh tiếng trước đây của đế quốc mà nói, quả thực so với năm đó chỉ với mười vạn quân đã đánh bại ba mươi vạn quân Đế quốc Tử Xuyên, chiến ý của lão còn hưng phấn hơn nhiều! Kiếm Tông! Điều này có ý nghĩa rốt cục lão đã bước vào cánh cửa vũ giả bậc cao!

Về phần Lăng Chí đạt tới Ma Kiếm Sư bậc năm. Hán tử ngông cuồng hào sảng này, tự mình cảm thấy không hài lòng lắm, hắn cho rằng thực lực tăng tiến rất chậm! Cũng may hiện nay Lăng Võ chỉ tới cảnh giới Ma Kiếm Sư bậc hai, mới khiến Lăng Chí ổn định lại tâm tình kích động, hắn cho rằng chính mình miễn cưỡng cũng coi như một thiên tài.

Cùng ở bên cạnh đám người thực lực tăng cao mau chóng một cách biến thái như vậy, Trương Đại Niên đồng thời cũng được linh dược phụ trợ, thực lực cũng thăng tiến tới Ma Kiếm Sư bậc bốn. Đối với hắn mà nói, đây là chuyện xưa nay hắn có nằm mơ cũng không dám nghĩ tới!

Đồng thời, hắn cũng nhận được tình yêu của mình, Hạnh nhi đó vốn hắn vẫn hằng ngưỡng mộ, từ thời điểm hắn còn làm kẻ mạo hiểm cô gái luôn theo bên mình và nay đã trở thành thê tử của Trương Đại Niên. Điều này cũng khiến cho cả đám giang hồ hảo hán Lăng Võ ngưỡng mộ. Tuy nhiên đám binh sĩ của Binh đoàn Tia Chớp sao có thể để mắt tới những thiếu nữ tầm thường chứ!

Hơn nữa, Đại tướng quân Lăng Thiên Khiếu đã đáp ứng với bọn họ: thời điểm mãn hạn ba năm, ra khỏi khu rừng rậm này, liền mang theo bọn họ đi dương danh khắp đại lục! Đến lúc đó... muốn kiếm bao nhiêu cô nương xinh đẹp không được?

Thời gian trôi qua thật nhanh, thực lực của tất cả mọi người đều được tăng cao. Nhưng đồng thời Ba năm ẩn núp này, ngoại trừ bọn cừu gia không còn tìm đến quấy rầy, kiếm phái Thục Sơn dần dần mờ nhạt trong tầm mắt của các môn phái đại thế gia.

Dù sao đối với bọn họ mà nói còn rất nhiều chuyện cần phải làm. Lúc này tin tức kinh động đến cả các gia tộc lâu đời, thậm chí có rất nhiều người hoài nghi có phải Lăng Tiêu bị người ám sát hay không? Nếu không sao có thể trong thời gian ba năm dài như thế cũng không có một chút động tĩnh nào?

Bởi vì mọi người đều biết: chiếu theo tính cách của Lăng Tiêu trước giờ, có thể khẳng định tên đó không phải là hạng người biết cam chịu điều thiệt thòi!

"Ngươi đánh ta một cái, ta phải đánh trả lại ngươi mười cái!"

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK