Ở thời điểm Lăng Tiêu khẩn trương như thế vẫn nhận ra người đánh lén mình là gia chủ Âu Dương gia ở nhân giới: Kiếm Thánh bậc hai Âu Dương Trường Không. Gã này khi còn ở nhân giới luôn duy trì cảnh giới là Kiếm Tôn bậc sáu đỉnh phong. Lúc ở Cấm địa của Thần, bởi vì có cấm chế mà phải bộc lộ thực lực, thi triển ra cảnh giới Kiếm Thánh bậc hai nên mới bị hút vào Thánh Vực. Không nghĩ rằng vận mệnh hình như nhằm vào bọn họ trêu đùa, ở thời điểm mấu chốt, Thánh Bia một bàn tay thần bí bóp nát, cấm chế ở Cấm Địa của Thần cũng đột nhiên biến mất.
Tuy nhiên người bên Thánh Vực cũng phản ứng rất nhanh, trong một lần hành động đã hút vào được rất nhiều cường giả Thánh giai.Ngoài các dị tộc bên trong Thánh Vực, bản thân là cường giả Thánh giai, sau khi tiến vào Thánh Vực đều nhanh chóng ly khai. Tất cả các cường giả Tán tu khác đều lưu lại trong Âu Dương gia tộc.
Có thể nói, Âu Dương gia lần này xem như kiếm được khá tốt! Bởi vì ở bên trong Thánh Vực, muốn lung lạc một cường giả, nếu không phải là đại môn phái, quả thực quá mức khó khăn. Các tán tu thường không thích tham gia vào các thế lực. Cho nên, lần nay hấp thu được nhiều cường giả từ nhân giới, khiến Âu Dương gia buôn bán quá lời rồi.
Sau khi biết được gia tộc mình phát sinh thảm kịch, lòng thống hận của Âu Dương Trường Không đối với Lăng Tiêu đã đạt tới tột đỉnh rồi!
Không thể tự tay giết chết Lăng Tiêu, Âu Dương Trường Không cảm thấy mình không có cách nào đối mặt với đứa con đã chết, không có cách nào đối mặt với những tộc nhân của Âu Dương gia đã chết trong tay Lăng Tiêu!
Lúc này Âu Dương gia tộc vì muốn giết chết Lăng Tiêu đã phái ra mười mấy cường giả Thánh Giai. Ngay cả Âu Dương Huy, tổ tiên của Âu Dương gia, đã phi thăng từ ngàn năm trước cũng đứng ra áp trận.
Có Âu Dương Huy, thực lực Kiếm Thần bậc năm áp trận, đối phó với một người vừa mới phi thăng, quả thực là vạn vô nhất thất (không thể có điều gì sơ sảy)! Lăng Tiêu chắc chắn không thể không chết!
Mấy trăm người kia đều là người trong Thánh Vực Nam châu, họ là đến đây xem náo nhiệt. Bọn họ muốn đến xem người đã chém nát cánh cửa Thánh Vực, cự tuyệt tiến vào Thánh Vực là người như thế nào?
Từ xưa đến nay không phải là chưa có người cự tuyệt tiến vào Thánh Vực, nhưng không có ai thoát khỏi kết cục bi thảm. Mà người này lại dám thay đổi kết quả...
Đối mặt với đạo kiếm ý sát khí mạnh mẽ của Âu Dương Trường Không, Lăng Tiêu hầu như không có để ý, mặt hắn vẫn lạnh như băng
"Thật là phô trương!"
"Vì giết một mình ta, không ngờ đến đây nhiều như vậy!"
Lăng Tiêu nhận thấy, đại đa số người ở đây không có địch ý với mình, nhưng cũng biết được nếu có cơ hội họ không ngần ngại bỏ thêm hòn đá xuống giếng.
Kim Hổ không có nửa điểm do dự, trường thương màu đen trong tay vẽ nên một đường trên không trung, mũi thương to lớn sắc bén tạo ra một đạo quang mang tối đen như mực, hung hăng đâm tới Âu Dương Trường Không!
Tuy đều là Kiếm Thánh bậc hai, nhưng Âu Dương Trường Không căn bản không phải là đối thủ của Kim Hổ.
- Không được rồi!
Đang ở giữa trận doanh của Âu Dương gia tộc, Âu Dương Huy kêu lên một tiếng, hắn thấy ra gã hắc y trẻ tuổi có thực lực rất mạnh mẽ, Âu Dương Trường Không không phải là đối thủ. Lập tức hắn như một làn khói nhẹ bay ngay lên không trung, rất nhiều cường giả thánh giai chưa kịp thấy rõ, đã nghe từ trên không trung truyền xuống một tiếng vang vọng!
- Ầm.
Kèm theo tiếng nổ này là một vầng sáng bùng lên chiếu rọi cả bầu trời. Nhiều người chưa thấy được đã xãy ra chuyện gì, liền nghe thấy Âu Dương Huy gầm lên giận dữ: "Muốn chết!"
Hoá ra, Kim Hổ thấy có người xông lên cứu Âu Dương Trường Không, hắn chẳng những không dừng lại, mà còn tăng nhanh tốc độ, đâm tới Âu Dương Trường Không !
Lăng Tiêu giống như tia chớp, bay lên nghênh đón Âu Dương Huy, bảo kiếm trong tay hai người va chạm cùng một chỗ, phát ra một tiếng nổ ầm ầm, đồng thời, Huyền Thiên pháp bảo, luôn luôn bên người Lăng Tiêu, tạo nên một năng lượng hùng mạnh, hung hăng đánh tới Âu Dương Huy.
Âu Dương Huy vẫn xem trọng Lăng Tiêu, dù sao bọn họ cũng đã giám thị Lăng Tiêu thật lâu, một số thần thông của Lăng Tiêu, bọn họ cũng đã biết, nhưng mấy năm gần đây, công việc giám thị Lăng Tiêu không còn suôn sẻ nữa. Do cần phải tiêu hao một lượng lớn tinh thạch, nên trong gia tộc, đã có người cảm thấy bất mãn. Lăng Tiêu chỉ là một tiểu tử ở nhân giới, mà phải trả một giá quá lớn để theo dõi hắn, liệu có cần thiết không? Mặc dù Âu Dương gia tộc có một ít mạch khoáng tinh thạch, nhưng dùng một chút là mất đi một ít!
Cho nên, Âu Dương Huy đã không biết được, ngoài Yêu Huyết Hồng Liên kiếm, bên người Lăng Tiêu còn có Huyền Thiên pháp bảo, một loại pháp bảo nghịch thiên!
Nhưng thân là Kiếm Thần bậc năm, nếu để cho một kẻ vừa mới tiến vào Thánh Vực làm cho bị thương, về sau cũng đừng ở trong Thánh Vực lăn lộn nữa, liệu mà tự sát đi cho rồi!
Sau khi đối chọi một kiếm với Lăng Tiêu, Âu Dương Huy gần như ngay lập tức thu kiếm quét về phía đạo năng lượng đang đánh úp về phía mình. Không trung truyền ra tiếng va chạm cực mạnh:
Oanh...Ầm!
Một vầng hào quang sáng chói tỏa ra, làm chói mắt tất cả các cường giả Thánh giai đang có mặt, làm cho bọn chúng dấy lên một nỗi khiếp sợ ở trong lòng!
"Tên tiểu tử của nhân giới này ... Thật sự mạnh mẽ!"
Âu Dương Huy ở trong Thánh Vực mặc dù chưa được coi là cường giả mạnh nhất, nhưng đường đường là một Kiếm Thần bậc năm, cũng không có ai dám khiêu khích.
Thế nhưng một người có thực lực mạnh mẽ như vậy không ngờ lại bị một tiểu tử của nhân giới chỉ mới hai chiêu đã làm cho luống cuống chân tay!
Thật sự là không thể tin nổi!
Không ít người đang đứng xem náo nhiệt liền bị cảnh này cuốn hút, lòng thầm nghỉ: "Có chuyện hay để xem rồi!"
Diện tích của Nam bộ Thánh Vực lớn hơn nhiều so với các đại lục ở nhân giới.
Trên đó có vô số người tu luyện, những người này thường yên lặng tĩnh tu, nếu không động chạm đến quyền lợi thiết thân, bọn họ không dễ xung đột với người khác. Bên trong Thánh Vực cường giả có thực lực mạnh mẽ nhiều như lông trâu, mọi người nếu không phải là đệ tử thì cũng là môn nhân của các môn phái lớn. Nếu không thế đều không tồn tại được.
Trong Nam bộ Thánh Vực này, ngay cả Kiếm Thần bậc năm Âu Dương Huy của Âu Dương gia cũng không dám thái quá, huống chi những người chỉ có tu vi Kiếm Thánh.
Nhiều chuyện không bằng ít đi một chuyện, Lăng Tiêu phá nát cánh cửa Thánh Vực, ảnh hưởng gì đến bọn họ? Trừ những người có cừu oán với Lăng Tiêu, những người khác nhiều nhất cũng chỉ là tò mò một chút mà thôi. Gã tiểu tử nhân giới cuồng vọng kia, rốt cuộc là cái dạng gì, nhiều nhất cũng là nhìn không vừa mắt thôi. Muốn bọn họ ra tay đối phó Lăng Tiêu? Có ai lại ăn no rửng mỡ, đi mua việc vào người làm gì!
Âu Dương Trường Không nhìn Kim Hổ, gần như rách cả đuôi mắt. Hắn liếc mắt một cái là nhận ra ngay, gã thanh niên này chính là thanh niên Ma tộc mà bọn họ đã vây công ở Cấm địa của Thần, và đánh cho rơi xuống sườn núi!
Làm sao hắn lại đi cùng Lăng Tiêu được?
- Gia gia cẩn thận, hắn là...
Âu Dương Trường Không mới vừa kêu lên nửa câu, liền thấy cây trường thương thật lớn màu đen trên tay Kim Hổ đang đâm tới yết hầu của mình với tốc độ cực nhanh. Trong không trung truyền đến nhiều tiếng nổ mạnh phát ra từ không khí xung quanh trường thương!
Âu Dương Trường Không vội vàng dời sự chú ý của mình từ Lăng Tiêu sang Kim Hổ. Nguồn truyện: TruyệnFULL.vn
Bên trong Thánh Vực, Âu Dương Trường Không không kiêng nể gì xuất ngay ra thực lực Kiếm Thánh của mình. Tuy nhiên thực lực của Kim Hổ không thua kém gì Âu Dương Trường Không, ngược lại còn có vẻ mạnh mẽ hơn. Mặc dù trong nháy mắt không giết chết ngay được Âu Dương Trường Không nhưng theo thời gian, việc Âu Dương Trường Không bị thua đã là diều chắc chắn.
Một đám cường giả cảnh giới Kiếm Thánh của Âu Dương gia tộc ở bên dưới thấy Âu Dương Trường Không có vẻ đang chịu thiệt, vô cùng lo lắng. Ngay lập tức có gã cưỡi phi kiếm bay lên tham gia trận chiến. Lần này nếu Âu Dương gia tộc lại bị đánh bại, thì thanh danh của bọn họ bên trong Thánh Vực sẽ bị đả kích thật lớn, bởi vậy không còn cố kỵ chuyện nhiều người vây công một người sẽ bị chê cười, mà trước hết linh hoạt giết chết mấy tên thanh niên này rồi hẳng nói.
Ở bên kia sau tiếp Âu Dương Huy một kích, Lăng Tiêu liền cảm thấy choáng váng, một búng máu trào ra ngoài miệng, lục phủ ngũ tạng như bị cuộn xoáy lại chứng tỏ hắn đã bị nội thương không nhẹ. Cỗ lực lượng kia của đối phương tuy không biểu hiện là thực sự hùng mạnh nhưng lại tinh chuẩn vô cùng, nó đã được khống chế gần như đạt tới cảnh giới cực hạn.
Không phải là pháp lực, mà chỉ là lực lượng thuần túy!
Đây ... chính thực là cảnh giới Kiếm Thần!
Trong đầu Lăng Tiêu vừa mới hiện ra một ý niệm, bên kia Âu Dương Huy đã gầm lên giận dữ, bị Huyền Thiên đánh trúng phải lui lại mấy bước, sau đó bảo kiếm trong tay đảo qua chặn đứng được Huyền Thiên đang bay lại. Bảo kiếm vừa động trên bầu trời liền xuất hiện một đạo kiếm khí màu đỏ, tràn đầy sát ý kinh người cùng với lực lượng vô cùng thuần túy.