- Thu!
Một đạo hào quang rực sáng, Hàm Hàn bảo đỉnh bay thẳng vào trong đan điền của Lăng Tiêu! Một cảm giác vô cùng nặng nề từ đan điền truyền tới. Lăng Tiêu liền truyền vào một ít tiên lực, đồng thời trong đầu cũng thầm niệm khẩu quyết điều động và khống chế bản mạng pháp bảo. Cảm giác nặng nề biến mất.
Vẻ mặt Lăng Tiêu có chút uể oải, nhưng cả người lại cảm thấy sảng khoái đến không thể dùng chữ gì để diễn tả!
Tu luyện nhiều năm, rốt cục, ta cũng đã có bổn mạng pháp bảo của mình rồi!
Mặc dù để khống chế nó, Lăng Tiêu cần đem chân nguyên trong cơ thể chuyển hóa thành tiên lực không tinh thuần, nhưng đối với những gì thu hoạch được mà nói, trả giá như thế là hoàn toàn xứng đáng.
Lại thêm bốn tháng, Lăng Tiêu vẫn đang bế quan. Thân là một người Tu Chân Hợp Thể kỳ đỉnh, cho dù ở Tu Chân Giới cũng là loại người mà người khác không dám khinh thưởng, nhưng với người đã vượt qua thiên kiếp đạt đến Đại Thừa kỳ mà nói, người Tu Chân Hợp Thể kỳ giống như con kiến, chỉ hiểu sơ vỏ ngoài của thiên địa pháp tắc mà thôi.
Không thể hình dung được sự chênh lệch của hai cấp độ này.
Hiểu biết của người tu chân Hợp thể kỳ với thiên địa quy tắc chỉ là đứng trong sương mù mà xem hoa, tất cả đều mờ mịt. Còn người tu chân Đại Thừa lại là giống như đứng trong mua ngắm hoa, tuy rằng ảnh hưởng một ít đến tầm mắt, nhưng toàn cảnh có thể nhìn thông suốt.
Cho nên, người tu chân Đại Thừa muốn luyện hóa tòa núi lớn này có khi chỉ cần thời gian mười ngày. Hơn nữa, người tu chân Đại Thừa căn bản không giống Hợp Thể kỳ, phải đem chân nguyên trong cơ thể chuyển hóa thành tiên linh lực. Bởi vì, người tu chân sau khi trải qua thiên kiếp, trong cơ thể tràn ngập tiên linh lực!
Mặc dù tiên linh lực không tinh thuần như tiên nhân chân chính đã phi thăng, nhưng ít ra cũng không giống Lăng Tiêu, sau khi luyện hóa một tòa núi lớn thì chân nguyên trong cơ thể tiêu hao sạch sẽ. Đọc Truyện Kiếm Hiệp
Tuy nhiên tốc độ khôi phục của Lăng Tiêu cũng khá nhanh, chưa đến mười ngày thì đã bổ sung toàn bộ chân nguyên bị tiêu hao. Đó là chưa nói đến việc dùng tinh thạch. Đạt tới cảnh giới như Lăng Tiêu thì chỉ có cực phẩm tinh thạch mới hơi có tác dụng. Nhưng cũng không nhanh hơn bao nhiêu so với tự hấp thu thiên địa linh khí.
Thời gian còn lại, Lăng Tiêu đều tìm hiểu và luyện tập sử dụng bổn mạng pháp bảo. Đem một tòa núi lớn cao vạn thước thành bổn mạng pháp bảo không lớn không nhỏ của riêng mình, không phải ai cũng có thể làm được. Đầu tiên phải am hiểu quy tắc ngũ hành, bởi vì trong một tòa núi lớn bao hàm tất cả ngũ hành.
Cái này giống như sử dụng một loại công cụ. Ngươi có thể không rõ nó làm ra thế nào, nhưng ít nhất cũng phải hiểu được nó sử dụng như thế nào! Đối với Lăng Tiêu mà nói, sử dụng bổn mạng pháp bảo so với người bình thường sử dụng công cụ phức tạp hơn nhiều lắm! Chẳng những phải hiểu được sử dụng như thế nào, còn phải hiểu rõ ràng cấu tạo của nó!
Chỉ có như vậy trong quá trình sử dụng nó mới thuận buồm xuôi gió.
Lăng Tiêu đạt Hợp Thể kỳ đỉnh, khoảng cách đến Đại Thừa chỉ còn là một làn ranh, tinh thần lực đã hoàn toàn chuyển hóa thành thần thức cường đại. Sức mạnh thần thức cường đại như Lăng Tiêu có thể khuếch tán ra phạm vi mười vạn dặm!
Điều này không có nghĩa là trong phạm vi đó Lăng Tiêu chỉ cần nhấc tay là người khác nói gì hắn đều biết, mà chỉ là trong phạm vi đó hắn đem thần thức đặt lên người nào hay đồ vật nào thì trong phạm vi đó hắn có thể cảm ứng được!
Thần thức, kỳ thật là dấu hiệu cho thấy người tu chân đã trở nên mạnh hơn. Lăng Tiêu sẽ chỉ lưu thần thức lên người thân mà hắn để ý. Một khi bọn họ phát sinh nguy hiểm, hắn có thể lập tức xuất hiện kịp thơi!
Đây mới chỉ là Hợp Thể kỳ, nếu tiến vào Độ Kiếp kỳ đỉnh, phạm vi thần thức sẽ là trăm vạn dặm. Dưới sự bao phủ của thần thức, không gì là có thể qua mặt được hắn! Nếu vượt qua được Thiên Kiếp, trở thành người tu chân Đại Thừa kỳ, như vậy, toàn bộ Thánh Vực trên tinh cầu này, đối với Lăng Tiêu mà nói, không còn gì là bí mật!
Thần thức thậm chí có thể tiến vào trung tâm tinh cầu, tìm hiểu bí mật nhất, ngọn nguồn tinh cầu! Thiên địa quy luật, trong mắt người tu chân Đại Thừa không còn là bí mật!
Lăng Tiêu đem thần thức rót vào Hàm Hàn bảo đỉnh đang chậm rãi chuyển động trong đan điền, không ngừng hấp thu thiên địa linh khí. Lập tức có cảm giác mênh mông vô tận dâng lên, cảm giác giống như phàm phu đứng trước ngọn núi to lớn mà không cách nào chinh phục được nó!
Tuy nhiên với Lăng Tiêu mà nói, không có bất cứ vấn đề gì, bởi vì bây giờ Lăng Tiêu là chủ nhân của nó!
Trên núi có rất nhiều cỏ cây, đá tảng, hơn thế nữa Lăng Tiêu còn phát hiện mấy dòng linh tuyền (CBRO: suối có linh tính!)
Thiên địa vạn vật đều có linh tính, mạnh yếu mà thôi! Dòng suối này bắt nguồn từ đỉnh núi quanh năm tuyết phủ, không hề tan đi, băng tuyết từ đỉnh núi trôi xuống, được thiên địa linh khí bồi dưỡng không biết qua bao nhiêu năm tháng! Cho nên nó cũng có linh tính! Nước này đối với người bình thường mà nói, có công hiệu kéo dài tuổi thọ. Dùng thường sẽ ngừa được bệnh tật!
Đối với người tu luyện, nước suối này là nguyên liệu không thể thiếu trong quá trình luyện khí! Lăng Tiêu trong quá trình luyện hóa mới phát hiện nguồn gốc linh tuyền. Khi ngọn núi bay lên mặt đất, linh tính của linh tuyền cũng dần yếu ớt. Nhưng sau khi bị luyện hóa thành pháp bảo, hết thảy mọi thứ còn sống trên ngọn núi lớn này đã đạt được một cuộc sống vĩnh hằng!
Do đó linh tính của linh tuyền cũng không bị tổn hại! Sau đó, Lăng Tiêu đem bảo đỉnh để vào trong đan điền lấy chân nguyên ân cần chăm sóc, lấy tiên lực thúc giục. Sau đó lại tự mình hấp thu linh khí. Dưới sự giúp đỡ của nguồn năng lượng từ chân nguyên tràn trề và cường đại của Lăng Tiêu, núi lớn hấp thu thiên địa linh khí nhiều hơn trước vô số lần!
Cho nên, linh khí của linh tuyền chẳng những khôi phục đến mức độ như trước, thậm chí còn thong thả, nhưng không ngừng tăng trưởng. Thần thức Lăng Tiêu xẹt qua, bỗng ngạc nhiên vui mừng phát hiện, hôm nay trong hồ nước linh tuyền bỗng xuất hiện nhiều cá nhỏ, dù cá chỉ lớn bằng móng tay, chúng toàn thân vàng óng ánh, cũng không biết là loại cá gì.
Nhưng ít ra Lăng Tiêu có thể xác nhận: hôm nay mình luyện hóa tòa núi lớn này, trong hồ không có vật sống!
Phát hiện này mang tới cho Lăng Tiêu ngạc nhiên vui mừng không phải nhỏ. Tuy nhiên lúc trước cũng nghe nói qua "nhất hoa thế giới, nhất diệp nhất càn khôn" (CBRO: một đóa hoa một thế giới, một chiếc lá một vũ trụ - hai câu này từ Kinh Phật). Nói thì nói như vậy, nhưng có một thứ như tiểu thế giới tồn tại trong cơ thể mình đem đến cho Lăng Tiêu sự ngạc nhiên vui mừng rất bất ngờ và rất lớn!!!
Lúc này trong Hàm Hàn bảo đỉnh giống như tự sinh ra một vũ trụ!
Ngày đó tuy rằng Lăng Tiêu đuổi đi hầu hết các sinh vật, nhưng chung quy vẫn có rất nhiều còn lưu lại. Đối với nhiều động vật mà nói, ngọn núi lớn này chính là thế giới của chúng nó!!!
Cho nên khi Lăng Tiêu đem ngọn núi này luyện hóa, vẫn giữ lại đám động vật này. Đối với bọn chúng mà nói, giống như một giấc mộng, sau khi tỉnh mộng, bọn chúng lại tiếp tục sống như cũ!
Ý nghĩa của những điều này đối với Lăng Tiêu không phải là nhỏ. Tuy rằng thế giới này còn rất nhỏ, cho dù với người bình thường mà nói, một ngọn núi chu vi mấy mươi dặm không tính là gì. Hơn nữa, thế giới này không phải do Lăng Tiêu sáng tạo ra từ hư không mà là mượn thiên địa quy luật luyện hóa ra!!!
Thêm vào đó, tòa núi lớn này sau khi bị luyện hóa lại được chân nguyên chăm sóc ân cần, nó không còn là một vật chết, mà là vật sống thực sự!
Nếu Lăng Tiêu nguyện ý hao tổn thật lớn chân nguyên, có thể đem tòa núi này trả lại chỗ cũ thì sau đó mọi thứ sẽ trở lại như cũ, núi vẫn là núi, cây vẫn là cây….!
Đây là cái hay của lĩnh ngộ thiên địa pháp tắc, khống chế ngũ hành!